câu chuyện về số mệnh của chúng ta

Có câu rằng: “Đắc được là may mắn của ta, mất đi là số mệnh của ta”. Mỗi người mỗi vận mệnh, vận mệnh lại có muôn vàn hình thái không giống nhau. Mạnh Tử nói: “Không làm mà thành là Thiên ý, không cầu mà có thể là số mệnh” (Mạnh Tử, tận tâm thượng). CÂU CHUYỆN VỀ SỐ MỆNH CỦA CHÚNG TA. admin - 12/06/2021 502. Theo ý niệm của fan xưa, căn số bé fan là bao gồm định sẵn, tất cả an bài xích. “Sinch tử hữu mệnh, giàu có tại Thiên”, sinh tử tuyệt no đủ của một fan là do ông ttránh sắp xếp. Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta. Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta. 7.5/10. 6.3K. Theo dõi. Tác giả: Thù Thiến. Thể loại: Chương 7. Chương trước Chương tiếp. Đã mười ngày kể từ khi Quan Hướng Tình bị bắt về nhà, khoảng thời gian này, Quan gia đã bắt đầu hành động, chỉ cần tìm được đối tượng thích hợp, liền khuyên cô đi tham gia tiệc rượu, để lộ mặt ra, dù sao nếu bản thân cô Mấy ai trong chúng ta trong vòng xoay của cuộc sống sẽ đặt câu hỏi: mục đích chân chính của sinh mệnh đời người là gì? Chúng ta thoát thai từ đâu? Phát hiện sửng sốt từ dãy Himalaya (P7) Thung lũng Tử thần là một trong những nơi nguy hiểm nhất…. Ở đó có tấm gương Wo Kann Ich Ältere Frauen Kennenlernen. Theo quan niệm của người xưa, số mệnh con người là có định sẵn, có an bài. “Sinh tử hữu mệnh, phú quý tại Thiên”, sinh tử hay phú quý của một người là do ông trời sắp đặt. Đắc được chính là vì đường đời ta có nó, không đắc được là bởi vận mệnh ta không có mà thôi. 8 câu chuyện dưới đây sẽ chứng minh Số Mệnh con người là đã được định sẵn từ đang xem Câu chuyện về số mệnh của chúng ta1. Tả Tông ĐườngẢnh Tông Đường là trứ đại danh thần trong thời kỳ cuối của triều đại nhà Thanh, đặc cách sắc phong Tiến Sĩ, làm quan đến Đông Các Đại Học Sĩ, Quân Cơ Đại Thần, phong nhị đẳng Khác Tĩnh Hầu. Cùng Tăng Quốc Phiên, Lý Hồng Chương, Trương Chi Động được xưng là “Vãn Thanh Tứ Đại Danh Thần”.Tả Tông Đường trước khi phát tài, mộng thấy tham gia thi hương trong tỉnh, khảo thí đậu cử nhân, cảm thấy vô cùng đắc ý. Sau đó khảo thi tiến sĩ mấy lần cũng không đậu, về sau chợt gặp chiến loạn, trở thành phụ tá quân sự, tham dự trù tính quân sự. Đại soái tiếp thu kế sách của ông nên liên tục chiến thắng, công huân cao ngút, triều đình và đại thần địa phương sôi nổi thượng sớ tiến cử vậy ông ly khai mộ phủ, một mình chỉ huy một đội quân, nhiều lần đánh bại quân giặc cường hãn, tiến tới thăng nhiệm thành quan lớn, một mình đảm đương một cõi, được trao tặng tước vị đệ ngũ đầu, nơi đại kỳ của ông đi qua đều là non xanh nước biếc, người vật xinh đẹp thanh tú, sau khi liên tiếp chiến đấu ở các nơi, đột nhiên ông bị điều đi hành quân ở vùng tây bắc, chỗ đi qua đều là vách núi hiểm trở, cách các trấn tên tuổi hào hùng ngày càng xa, đâu đâu cũng chỉ thấy cát vàng mênh mông vô đó ông lại chỉ huy quân đội hành quân vạn dặm, tiến thẳng mà vào, càn quét biên cảnh, công danh ngày ngày càng hiển hách, không ngừng được ân sủng thăng quan tiến chức, tại biên cương thu hồi đất đai càng lúc càng rộng rãi, vì vậy dự tính sẽ cử quan phòng bị. Sau khi bố trí cơ bản ổn thỏa, ông thống lĩnh quân nhân, trở về khu vực phòng thủ khi xưa. Lúc này ông bỗng tỉnh giấc, mới biết được thì ra đó chỉ là một giấc thu năm ấy, Tả Tông Đường trong cuộc thi hương lấy cử nhân. Ông tự biết không có hy vọng Hàn Lâm, nên sau khi tham gia hai lần thi hội, ông không vào kinh ứng thí nữa. Không lâu sau ông vào mộ phủ của Lạc Bỉnh Chương, thanh danh vang dội, Tăng Quốc Phiên cùng Hồ Lâm Dực đề khen ngợi ông trong tấu chương. Ông khởi đầu từ tứ phẩm, trợ giúp tiến hành quân vụ, rất nhanh được thăng lên làm tuần phủ Chiết khi phá được Hàng Châu, ông đi vào thượng Tây Hồ, giật mình cảm thấy như là đã đến một nơi rất quen thuộc, thật ra những cảnh tượng này ông đều đã gặp trong giấc mộng khi trước. Những gì ông trải qua sau này, tất cả đều xác minh giấc mộng đó, từng sự việc đều ăn khi Cam Túc được bình định, trong triều đình rất nhiều người cho rằng địa thế Tân Cương rất rộng lớn hơn nữa lại xa xôi, nên đối với việc tiến quân Tân Cương đều e dè, vậy mà Tả Tông Đường lại dõng dạc xuất quân viễn chinh, không hề có bất kỳ băn khoăn nào, ông tự biết đó là cơ hội lập được đại công, bởi vì trong mộng ông đã từng đi qua nơi Tân Cương Chu Thập NhịTriều đại nhà Thanh, bên cầu Tiên Kiều ở Hàng Châu có một gia đình họ Hứa, nghe nói, trong nhà của gia đình đó có một con quỷ chuyên thắt cổ người; một người tên là Chu Thập Nhị làm nghề giết mổ gia cầm gia súc, ỷ vào sự dũng mãnh của bản thân, cầm dao mổ heo lên lầu nhà đó, đốt nến nằm canh ba, ánh nến biến thành màu xanh, quả nhiên có một bà lão tóc tai bù xù, cầm một sợi dây đến. Chu Thập Nhị dùng đao chém bà, bà lão liền dùng dây thừng trói anh ta, đao chém vào sợi dây, dây thừng đã đoạn; nhưng trong chốc lát liền dài lại, hoàn hảo như lúc đầu; dây thừng quấn trên cây đao, đao cũng giống như sương mù, bị dây thừng cuốn người chiến đấu thật lâu, bà lão dần dần không còn khí lực, mắng “Chu Thập Nhị, ta không phải sợ ngươi, đơn giản là vì ngươi còn phúc phận, còn có mười lăm ngàn đồng chưa đạt được, cho nên, ta tạm thời bỏ qua cho ngươi. Chờ ngươi đạt được số tiền kia, lại đến xem thử thủ đoạn của Kim lão nương!” Nói xong, bà lão kéo dây thừng bay Thập Nhị đi xuống lầu, đem chuyện này kể cho mọi người, mọi người nhìn thấy đao của anh ta, trên nó có vết máu màu tím, hơn nữa rất hôi. Hơn một năm sau, Chu Thập Nhị bán đi nhà ở, kiếm được mười lăm ngàn đồng. Đêm đó, anh ta quả nhiên đã Trần Tử VănTrần Tử Văn 1648-1709, người Hải Ninh tỉnh Chiết Giang, cống sinh là chỉ tú tài của cả hai triều Đại Minh và Đại Thanh, thành tích cực kỳ ưu tú, có thể vào Quốc Tử Giám trong Kinh Sư đọc sách. Vào năm Khang Hy thứ 47 tức năm 1708 được đề bạt làm Tri phủ Nam An, là một vị quan tốt. Thơ ca, thư pháp, nổi danh đương thời. Kỳ thư Truyền Pháp Tấn Nhân, từ triều Tần, Hán, Đường, Tống cho tới nay văn tự thu thập được rất phong phú, gọi chung là lời tựa biện Trần Tử Văn mới vừa làm quan ở An Ấp, ông mơ thấy đi đến một ngôi chùa trên núi, trong miếu, đại điện, hành lang và dãy nhà làm ở hai bên đại điện, tượng Phật đều được sắp đặt một cách cực kỳ hùng vĩ tráng lệ. Trông thấy ở góc Tây Bắc gần những bức tường thấp, có một hoa viên, có một ngôi đình mới sửa chữa, còn chưa lợp ngói. Bên cạnh có người chỉ vào ông và nói “Đây là nơi anh sẽ chết”.Đã qua ba mươi năm, Trần Tử Văn thăng chức đảm nhiệm Tri phủ Nam An. Khi ông nhận được chức Tri phủ Nam An, từng gửi thư cho bạn bè và nói “Trong vườn hoa nha môn có một ngôi đình được người nhà Tống xây còn dang dở, ta chuẩn bị lúc rảnh rỗi sẽ xây dựng lại căn đình này, để lúc nghỉ ngơi sẽ ngâm thơ viết chữ ở đây”.Sau khi đến nhậm chức, một ngày, ông đi dạo ở chùa Đông Sơn, cảm thấy đại điện và dãy nhà hai bên đại điện được bày đặt giống kiểu cách mà ông đã mơ thấy ba mươi năm về trước, trong nội tâm ông vô cùng kinh ngạc, bỗng nhiên trông thấy phía Tây Bắc xuyên qua khe hở của một rừng cây, có một vườn hoa, ở giữa có một ngôi đình được thi công sắp xong, chỉ là chưa lợp ngói. Bởi vì mới đến đây, cảnh vật xung quanh còn chưa quen thuộc lắm, sau khi hỏi thăm, mới biết được là vườn sau của nha môn tri phủ, ngôi đình đó chính là ngôi đình Lục Âm từ thời tri phủ Lý Di Canh triều Tống mà chính ông là người đã xây sửa càng kinh ngạc hơn, nhớ lại giấc mộng trước kia, trong nội tâm vô cùng thấp thỏm lo âu, sau khi trở về liền bị bệnh không dậy nổi rồi qua đời, rốt cuộc đã ứng nghiệm giấc mộng ba mươi năm Trâu Minh Hạc Tuần phủ thời nhà Thanh Trâu Minh Hạc 1793~1853, xuất thân ở Giang Tô, đậu Tiến sĩ năm Đạo Quang niên hiệu vua Tuyên Tông nhà Thanh, 1821-1850. Trước khi ông trở nên giàu sang, có một lần trong mộng, ông hỏi một người bạn làm quan trông coi sách dưới âm phủ, nghe ngóng vận mệnh cuộc đời của ông sẽ như thế nào. Người bạn viết cho ông tám chữ, ghi là “Quan cư tứ phẩm, hồng thủy vi tai”. Ông đang muốn hỏi rõ hơn, thì đã tỉnh Đạo Quang, Trâu Minh Hạc được điều tới nhậm chức tri phủ Khai Phong ở Hà Nam, đúng vào lúc sông Hoàng Hà làm vỡ đê, nước chảy vào thành, nguy hiểm khó lường. Ông đem giấc mộng kia nói cho người khác biết, nghĩ rằng bản thân lần này khó thoát hiểm, nhưng cuối cùng lại bình yên vô sau ông nhậm chức tuần phủ Quảng Tây, bởi vì bất lực trong việc tiêu diệt quân Thái Bình mà bị cách chức. Sau khi trở về cố hương, ông nhận được thông báo của Tổng đốc Lưỡng Giang là Lục Kiến Doanh lệnh phải tới Kim Lăng, trợ giúp tiến hành chuẩn bị công tác phòng ngự, và bị giết chết khi quân Thái Bình công vào Từ Cự NguyênThời nhà Minh, Từ Cự Nguyên người Nam Xương, tự là Thế Phổ, đỗ tiến sĩ năm Sùng Trinh, nổi tiếng về thư pháp, người thân họ Trâu mời ông đến để mở lớp dạy học. Trên đường đi, Từ Cự Nguyên gặp một cơn gió lạ, thổi ông lên tầng mây, thấy một người mặc trường bào, tay cầm thẻ quan đến đón ông và nói “Minh phủ tạo cung điện, kính mời tiên sinh viết câu đối”.Từ Cự Nguyên đi theo người này, đến một chỗ như là nơi của Đế Vương, những tấm biển câu đối đã sắp xếp xong, chỉ là chưa viết chữ. Hoành phi là “Nhất thiết duy tâm tạo” Hết thảy đều do tâm tạo thành. Liên ngữ là “Tác sự vị kinh thành tử án, nhập môn do khả vọng sinh hoàn” Sự việc chưa làm xong đã phải chết, đến cửa rồi vẫn mong sao còn được sống. Sau khi Từ Cự Nguyên viết xong, Diêm Vương suy nghĩ nên tạ ơn như thế nào, thì ông xin cho mẹ tăng thêm 12 năm tuổi thọ, Diêm Vương đã đáp này, Từ Cự Nguyên thấy phán quan cầm sổ ghi chép sinh tử, liền xin tra giúp mình một chút, phán quan nói “Đây là sổ ghi chép người chết bình thường, ông là chết oan. Không có ghi trong sổ này”. Nói xong phán quan lấy ra một cuốn sổ ghi chép khác có chữ Hỏa 火, trong đó viết “Vào tháng đó ngày đó, Từ Thần Nguyên bị chết cháy”. Từ Cự Nguyên vô cùng sợ hãi, cầu xin Diêm Vương sửa Vương nói “Đây là ý Trời. Thế nhưng, ta tạm thời đáp ứng yêu cầu của anh, nhưng anh phải nhớ kỹ ngày giờ, đến lúc đó không nên tới gần lửa là được”.Từ Cự Nguyên cảm ơn và từ biệt Diêm Vương, trở về, vội vàng chạy tới nhà họ Trâu. Chủ nhân thất kinh, hỏi “Một năm nay tiên sinh đi đâu vậy? Kiệu phu vì ném tiên sinh đi, bị người bẩm báo cho quan phủ, vì có điều nghi ngờ nên họ đã bị giam giữ trong ngục giam trong trấn một thời gian rất lâu rồi”. Từ Cự Nguyên kể hết duyên cớ sự tình, rồi đi đến quan phủ, giải thích mọi việc rõ đó, Hùng Văn Kỷ là người cùng huyện với ông, hiệu là Tuyết Đường, là Lại Bộ Thị Lang Cổ xưa gọi là Thiếu Tể đã về hưu, nhàn cư ở nhà. Một ngày, Hùng Văn Kỷ mời Từ Cự Nguyên đến uống rượu, chưa uống xong, Hùng Văn Kỷ bỗng không uống nữa, rồi nói “Bụng tôi đau quá, không thể tiếp anh nữa rồi”.Từ Cự Nguyên hay đùa nói “Cổ đại có Tái Tể Bì, hôm nay lại có Thiếu Tể Bệnh sao?” Hùng Văn Kỷ nghe vậy cảm thấy rất không vui. Từ Cự Nguyên trước khi về, có viết lại một bài thơ Đường tứ tuyệt “Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt”* của Liễu Tông Nguyên lên vách tường, nhưng ông viết ngược lại bốn câu thơ đó, thành ra, bốn chữ cuối câu ghép lại thành “Tuyết ông diệt tuyệt”. Hùng Văn Kỷ nhìn thấy bốn chữ này, nên trong lòng ghi hận Từ Cự sau, Từ Cự Nguyên nhớ lời nhắc lúc ở Minh phủ, đặc biệt sợ lửa, nên không dám gần vật dụng bằng gỗ, ở trong núi xây một gian phòng đá, đem theo lương thực, ở trong phòng đá tránh tai họa. Lúc ấy, bọn cướp hoành hành, Hùng Văn Kỷ phái người tung tin đồn, nói trong động ở núi Tây Sơn của Từ Cự Nguyên giấu rất nhiều vàng. Bọn cướp nghe vậy, liền lên Tây Sơn cướp bóc, kết quả không tìm thấy vàng, bọn chúng đã dùng bàn ủi thiêu đốt toàn thân Từ Cự Nguyên, khiến ông chết Tần Thủy HoàngTần Thủy Hoàng, vị vua tài ba có công thống nhất đất nước Trung Hoa. Ảnh Báo Giáo dục Thời đó Tần Thủy Hoàng vì cầu thuốc trường sinh bất tử, sai phương sĩ Lô Sinh đi tìm ở núi Bồng Lai, sau khi Lô Sinh trở về, báo cáo với Tần Thủy Hoàng rằng không tìm được thuốc trường sinh, mà lấy được một cuốn “Tiên thư”, trên sách có viết một lời tiên tri “Vong Tần Giả, Hồ Dã”.Khi thực lực dân tộc Hung Nô mạnh dần lên, thường xâm phạm biên giới, là một nạn lớn. Vì vậy, Tần Thủy Hoàng nghĩ rằng “Hồ” trong lời tiên tri là chỉ dân tộc Hung Nô Người Hồ, nên ông đã xuất 30 vạn đại quân, dùng con trai trưởng trợ giúp Tô Vi thị giám quân sĩ, Bắc tiến chinh phạt quân Hung Nô, chấm dứt nạn nhà Tần vong, lại xây dựng Vạn Lý Trường Thành để phòng người Hồ xâm nhập ở phía Thủy Hoàng cho rằng từ đó về sau có thể vô lo vô nghĩ, nhưng không ngờ nhân tố khiến Tần diệt vong không phải người Hồ, mà là con nhỏ của ông Hồ Hợi. Đại nhân Trịnh Huyền đời Đường cho rằng “Hồ giả, Hồ Hợi, Tần nhị thế chi danh”, thì ra “Hồ” này không phải tộc người “Hồ” Lý Quang ĐịaLý Quang Địa 1642 ~ 1718, thủ lĩnh người Hồ ở Tuyền Châu An Khê. Từng giữ chức tuần phủ Trực Lệ, Thị lang Bộ Binh, Lại Bộ Thượng Thư, năm 1705, nhậm chức Đại Học Sĩ ở Văn Uyên Các tương đương với Tể tướng. Lý Quang Địa lúc chưa phát tài phú quý, từng gặp giấc mộng kỳ lạ trong thần miếu ở đầm Cửu Long. Thần tặng ông một bộ câu đối “Phú quý vô tâm tưởng, công danh lưỡng bất thành”. Lý Quang Địa cảm thấy bộ câu đối này nhiều điềm xấu, trong tâm ông luôn cảm thấy không được tự sau, Lý Quang Địa đậu Tiến sĩ năm Mậu Tuất, làm quan đến Tể tướng. Thế mới biết hai chữ “Mậu Tuất” như chữ “Thành”, cũng không phải chữ “Thành”; nói một cách khác, “công danh lưỡng bất thành” ý là “Công danh tại Mậu Tuất”.“Tưởng” “想” xóa bộ tâm “心” phía dưới, chính là tướng “相”. Đổi câu nói, “Phú quý vô tâm tưởng” vô tâm tưởng nghĩa đen là không thể tưởng; còn hiểu theo ẩn ý của Thần là vô tâm tức là xóa bộ tâm ở chữ “tưởng” thành ra chữ Tể tướng, chính là “Phú quý là Tể tướng”.8. Ngô Công TàiNgô Công Tài thời Đại Tống, tự là Đức Sung, người Dặc Dương nay thuộc Giang Tây. Ngô Công Tài đọc sách ở trường Thái Học trong Kinh Thành, mãi đến 50 tuổi ông vẫn còn là một kẻ vô tích sự. Vì vậy, Ngô Công Tài không muốn tiếp tục tham gia khoa cử nữa, ông định trở về quê nhà. Hôm đó ông vào miếu Nhị Tướng Công cầu mộng, nghĩ sẽ theo nội dung trong giấc mộng mà quyết định có về nhà hay đêm, Ngô Công Tài mộng thấy một đồng tử nói với ông “Vận khí của ông sang năm sẽ tốt, từ nay về sau đều sẽ gặp may mắn”. Ngô Công Tài tin lời trong mộng, liền lưu lại tiếp tục học. Năm thứ hai, Ngô Công Tài được tuyển vào Thái Học thượng xá, nhưng ông nghĩ mình tuổi tác đã già, nên lại muốn về đêm, Ngô Công Tài lại mộng thấy đồng tử kia nói với ông “Ông sắp thi đậu rồi, không cần về nhà”. Năm thứ hai, Ngô Công Tài quả nhiên thi đậu khoa khi Ngô Công Tài được trao chức quan, chuẩn bị rời kinh nhậm chức, lại mộng thấy đồng tử nói với ông “Ngày sau ông làm quan không nên lại làm Thái Thú, bởi vì kiếp trước của ông đã từng làm Thái Thú, vì thẩm án không rõ, phán quyết sai một vụ án, dù là vô ý, nhưng âm ty vẫn vì vậy mà trách cứ ông, hơn nữa cho ông mù một con mắt. Vì vậy, ông ngàn vạn lần không nên làm Thái Thú nữa, để tránh nhận lấy tai họa”.Sau khi Ngô Công Tài tỉnh mộng, nghĩ thầm “Mình đến 52 tuổi mới nhận được một chức quan nhỏ, đến khi cáo lão hồi hương cũng không có khả năng làm Thái Thú. Huống hồ hai mắt mình sáng ngời, sao có thể nói mình mù một con mắt chứ?” Ngô Công Tài không tin lời nói trong năm sau, Ngô Công Tài bị bệnh đau mắt, sau đó quả thật đã mù một con mắt. Ngô Công Tài nhậm chức ở châu huyện, nhiều lần thay đổi, sau khi nhậm chức Huyện lệnh Kiền Châu Đô Huyện nay là Giang Tây Vu Đô, lại nhiều lần nhậm chức thông phán ở Định Châu nay là Hồ Nam Hành Sơn, Vĩnh Châu nay là Hồ Nam Linh Lăng, Kiến Khang nay là Giang Tô Nam Kinh.Lúc ấy, đang nhậm chức tham gia chính sự Vương Khánh từng có tình bạn học với Ngô Công Tài, Vương Khánh nói với Ngô Công Tài “Anh đã nhiều năm làm chức thông phán ba Châu Quận, giờ tư lịch đã cao, lẽ ra thăng làm Thái Thú, sao anh chỉ yêu cầu một chức phó quan vậy?” Vì vậy, Vương Khánh liền hướng Tể tướng đề cử Ngô Công Tài, thăng Ngô Công Tài làm Thái Thú Nghi Xuân. Ngô Công Tài rất không vui, ông vừa về đến nhà đã qua đời. Đã mười ngày kể từ khi Quan Hướng Tình bị bắt về nhà, khoảng thời gian này, Quan gia đã bắt đầu hành động, chỉ cần tìm được đối tượng thích hợp, liền khuyên cô đi tham gia tiệc rượu, để lộ mặt ra, dù sao nếu bản thân cô mà không xuất hiện, làm sao có thể khiến người khác coi trọng được?“Thế nào rồi? Yến hội buổi tối ngày mai thật sự có thể tổ chức được không?” Chủ của Quan gia - Quan Lạc Kỳ ngồi ở trên ghế salông, hỏi vợ của mình.“Không có vấn đề gì, chỉ là hình như con bé kia còn chưa có phối hợp cùng thôi, Hướng Phượng đang nghĩ biện pháp ở trên lầu.”“Đúng rồi, Triều Dương, con đã điều tra ra thân phận cùng bối cảnh của người đàn ông đi cùng với Hướng Tình hôm đó chưa?”“Hướng Phượng dùng điện thoại chụp được hình rồi nhưng không rõ lắm, thực sự rất khó để tìm được một người mà chỉ dựa vào bức ảnh mơ hồ đó, nhưng mà con đã tìm được người để giải quyết cái khó khăn này rồi.”Quan Triều Dương là tổng giám đốc của công ty Quan thị, khuôn mặt anh tuấn, tao nhã lại phong độ nhanh nhẹn, vóc người cao gầy, hai mắt mê người lấp lánh ánh sáng tinh nhuệ, lại bị cặp kính màu vàng che khuất, lúc nào cũng nở một nụ cười ôn hòa nhưng đầy xa nhỏ anh đã là một quý công tử, đương nhiên sẽ toát ra hơi thở cao quý, nếu chỉ nhìn qua, sẽ cảm thấy anh không mang lại nguy hiểm gì lớn cả, trên thực tế, nếu đánh giá thấp anh, sợ là đến mình chết như thế nào cũng không tại vẫn là Quan Lạc Kỳ làm chủ công ty Quan thị, việc anh yêu thích là nắm tất cả quyền hành, hơn nữa rất thích làm việc lớn, nếu không phải là công ty Quan thị cần anh về giúp đỡ, thì anh thích đầu tư ở nước Mỹ lúc còn nhỏ cho tới nay, Quan Triều Dương biết rõ trong mắt cha mẹ của mình chỉ có quyền thế cùng lợi ích, đối với bọn họ, anh vốn là con trai độc nhất của Quan gia, nhất định phải có năng lực hơn người, phải cống hiến tài năng cho công ty của gia đình, mà còn nhất định phải kết hôn với một cô gái môn đăng hộ đối có thể giúp trong việc kinh với những chuyện này, anh đều không có ý kiến gì, không phải là bởi vì anh hiếu thuận, mà là anh luôn luôn kiêu căng tự mãn, vẫn chưa có cô gái mà mình thích, nếu cha mẹ đã tìm cho anh một người vợ, thì anh sẽ xem qua hai năm cuộc sống hôn nhân, vợ của anh khiến cho anh rất yêu thích, đối với chức vụ đóng vai vợ của anh thì vô cùng xứng đáng, hai người kết hôn không phải bởi vì yêu, mà bởi vì để hoàn thành nhu cầu của hai bên gia mà anh vô cùng phàn đối cách mà cha mẹ đối xử với hai cô em gái của anh, anh có thể cố gắng kết hôn với người có thể giúp đỡ công ty của gia đình mình, nhưng mà đến cả hai cô em gái cũng phải kết hôn với người mà cha mẹ chọn thì hơi quá đáng năm đó Hướng Phượng đính hôn rất ồn ào, cô ấy đã có người đàn ông mà mình thích, chỉ là người đàn ông kia có bố là một công chức, mẹ là giúp việc của một gia đình khá giả, so với những gia đình giàu có mà cha mẹ mong đợi cách biệt quá xa, nên họ đã dùng thủ đoạn bẩn thỉu để đưa Hướng Phượng lên giường của người đàn ông nghe nói rất chơi bời và lăng nhăng kia, khiến cho cô ấy không thể không từ bỏ ý định, ngoan ngoãn đính nay bọn họ lại muốn giở trò cũ, tìm đối tượng mà bọn họ vừa ý, bỏ thuốc với Hướng Tình, để gạo nấu thành Triều Dương nắm chặt nắm đấm, đáy mắt thoáng hiện qua sự lạnh lẽo, liền lập tức biến mất không còn tăm hơi, khiến cho người khác không thể nhìn thấu ý nghĩ của điểm phát sinh sự việc của Hướng Phượng, anh đang chuẩn bị về nước, hoàn toàn không biết chuyện, sau khi biết được, anh vô cùng tức giận, muốn tìm cha mẹ để cãi nhau, lại sợ bọn họ sẽ đề phòng anh, khiến cho Hướng Tình còn đang học đại học bị liên nhiên, lo lắng lúc đó của anh là đúng, anh rất bình tĩnh, sau đó nghe lời bọn họ cưới vợ, cũng khiến cho họ yên tâm với anh hơn, trong nhà có chuyện gì muốn làm, họ cũng không giấu anh, giúp cho anh có thể biết trước được nhiều chuyện này, chắc chắn anh sẽ không để bi kịch như của Hướng Phượng xảy ra, cho dù đồng ý giúp cha mẹ điều tra về người đàn ông kia đi nữa, cũng sẽ không tìm cách đối phó với anh ta hoặc là chia rẽ hai người bọn họ, mà là kiểm tra thay Hướng Tình, sợ em ấy bị lừa.“ Tình huống bây giờ ra sao?” Cả người Hà Tuyết Phượng mặc quần áo đẹp đẽ, đặt câu hỏi “Thân phận của người đàn ông kia đã tra ra được chưa? Có phải là một nhân vật nhỏ thôi đúng không? Nếu không là đã hỏi thăm được về thân phận của con bé ở nơi nào đó rồi, muốn dụ dỗ nó, lấy được lợi ích từ nó, đúng không?”“Nếu như con điều tra không sai thì người đàn ông kia hẳn là có xuất thân tốt, hơn nữa cũng là người trên thương trường, có điều rốt cuộc thân phận như thế nào, còn phải điều tra kỹ lại đã, anh ta có chút thần bí, trong quá trình điều tra luôn luôn bị một sức mạnh thần bí nào đó ngăn cản, không thể khinh thường.”Quan Lạc Kỳ chau mày “Triều Dương, lời nói có thể tùy tiện nói lung tung sao? Sức mạnh thần bí gì? Hừ, nếu người đàn ông kia thật sự là một nhân vật lớn, có muốn đi lại với Hướng Tình, đầu tiên nên đến ra mắt chúng ta trước mới phải?”“Đúng đấy! Với lại con nói anh ta cũng là người trên thương trường, sao lại thần bí như vậy, ít nhất cũng phải biết anh ta tên là gì chứ, đúng không?”“ Biết thì biết, nhưng người trùng tên trùng họ cũng không phải là không có, hơn nữa khi con nghe được tên của anh ta thì, con có chút không thể tin được, dù sao thì cũng chưa có ai nhìn thấy diện mạo của anh ta, cũng không biết thực hư ra làm sao, vì thế nên con cần nhiều thời gian hơn.”Thật ra trong một tuần lễ anh đã điều tra ra rồi, nhưng mà chỉ biết anh ta là bá chủ thần bí trên thương trường cũng như là một người tài giỏi trong giới thương mại thì đã làm sao? Chuyện anh muốn biết chính là, anh ta có thật lòng thật dạ đối xử với Hướng Tình không, hay chỉ là vui đùa một chút mà thôi?Anh còn điều tra được lịch sử chơi bời của anh ta ba năm trước trước khi bị tai nạn, nhưng sau đó anh ta bỗng trở thành một người cuồng công việc, nguyên nhân tại sao, thì anh không rõ, nhưng lại càng lo lắng cho Hướng Tình, bởi vì tính cách của nó đơn thuần thiện lương, biết quan tâm lại ngọt ngào, khiến cho trái tim luôn luôn lạnh lẽo cứng rắn của anh không khỏi trở nên mềm có thể khiến người khác không kìm lòng được mà muốn bảo vệ cô, anh biết, nếu như anh nói ra sự thật với cha mẹ, chắc chắn bọn họ sẽ không ngăn cản nữa, mà ngược lại sẽ cố gắng thúc đẩy chuyện hôn sự mà anh không muốn để cho hạnh phúc của Hướng Tình cùng lợi ích gia đình ở cùng một chỗ, như vậy sẽ khiến cô không có tôn nghiêm cùng mặt mũi khi đứng trước mặt Cảnh Quân Uy, không có địa vị cũng như lập trường, làm sao cô có thể có công bằng cùng phần thắng trong trận chiến tình ái này được?Nếu cha mẹ định giở trò cũ, vào thời khắc mấu chốt anh cũng sẽ có biện pháp để bảo vệ Hướng Tình, đưa cô trốn đến một chỗ an toàn nào đó, điều hiện tại anh sợ chính là, nếu như Cảnh Quân Uy thực sự yêu mến Hướng Tình, thì bằng với tài lực cùng quyền thế của anh, làm sao có thể đưa Hướng Tình đi được?Đương nhiên cha mẹ anh không biết những suy nghĩ nay của anh, nếu không chỉ sợ là đã sớm trở mặt với anh Lạc Kỳ cau mày “Bỏ đi, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là về vấn đề tài chính của công ty, vì thế nên Hướng Tình nhất định phải lập tức kết hôn với con trai gia đình có thể giúp đỡ cho công ty của chúng ta.”“Cha, cha đã tìm được người thích hợp rồi sao? Vậy cha định dùng phương pháp gì để khiến Hướng Tình đồng ý gặp mặt người kia?”“Năm đó công ty không bị khủng hoảng như bây giờ, mà chỉ là Hướng Phượng đã đến tuổi kết hôn, mà vẫn u mê không chịu tỉnh, muốn qua lại với một nhân vật nhỏ nhoi, chúng ta không còn cách nào khác, mới thay nó tìm một thiếu gia của một công ty bách hóa thôi. Đàn ông mà! Nhiều tiền một chút thì sẽ lăng nhăng, chuyện này cũng chẳng to lớn gì, hơn nữa đối tượng mà chúng ta thay nó tìm cũng coi như là môn đăng hộ đối, bằng tuổi nhau, cũng xem như là một mối hôn nhân tốt rồi.”“Vậy hai người cũng định đối xử với Hướng Tình như thế sao?” Quan Triều Dương trào phúng nhếch khóe miệng. Cái gì gọi là mối hôn nhân tốt chứ?“Chuyện này...Trước đây công ty chưa xảy xa việc gì, người ta cũng vui vẻ kết thông gia với gia đình chúng ta, nhưng mà bây giờ không thể không thể so với ngày trước, coi như chúng ta không hé răng nửa lời, người biết chuyện cũng không nhiều, nhưng mà muốn nói chuyện hôn sự với người khác, người ta có thể sẽ không tùy tiện mà đồng ý nữa, muốn tìm một đối tượng có tuổi xấp xỉ con bé, cũng có chút khó khăn.”“Cho nên?” Đột nhiên Quan Triều Dương có dự cảm xấu, tuy rằng mặt không chút biến sắc, thế nhưng lông mày lặng lẽ nhăn vào.“Triều Dương, chắc là con còn nhớ căn biệt thự mới xây của chúng ta, đều là mượn tiền của Triệu Vinh Hoa chứ?”“Tất nhiên là con nhớ, tất cả quy trình cùng tiền bạc của dự án đó đều do con giám sát mà.” Đầu óc Quan Triều Dương hiện lên tài liệu cá nhân về tổng giám đốc Triệu Vinh Hoa đã sắp năm mươi tuổi, cùng với những nhận xét của những người trong ngành về hắn ta, bỗng chốc lo lắng không yên, không dám tin nhìn cha mẹ “Sẽ không phải là hai người muốn gả Hướng Tình cho lão già Triệu Vinh Hoa kia chứ?”“Lão già gì chứ? Năm nay người ta mới có bốn mươi tám tuổi, còn là một người trung niên đấy! Mặc dù ông ta đã kết hôn rồi, nhưng mà vợ ông ta đã chết, căn bản là chẳng có chuyện gì phải lo nữa, quan trọng nhất chính là, ông ta đồng ý giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó này vô điều kiện.”“Cha, mẹ, ông ta hơn Hướng Tình hai mươi mấy tuổi, còn có cả con gái rồi, hai người...thật sự là rất quá đáng đấy!”Bị con trai nói như vậy, sắc mặt Quan Lạc Kỳ đỏ lên, lập tức cây ngay không sợ chết đứng nói “Không có cách nào khác mà! Lỗ hổng tài chính lên đến ba trăm triệu liền! Người ta chịu hỗ trợ, điều kiện duy nhất chỉ là muốn kết hôn cùng với Hướng Tình, còn nói là đã gặp con bé rồi, vô cùng yêu thích tích cách ngoan ngoãn cùng đơn thuần của nó, chúng ta còn có thể làm gì sao?”“Nhưng...”Quan Lạc Kỳ đưa tay ra, ngăn cản Quan Triều Dương nói tiếp.“Được rồi, không nói gì nữa, mọi chuyện quyết định như vậy đi. Ngày cưới sẽ vào đầu tháng sau, Triệu tổng đã đưa 50 triệu cho chúng ta trước rồi, chúng ta nhất định phải giữ đúng lời hứa, thời gia đến ngày cưới còn không đầy một tháng, con chỉ cần quan tâm đến chuyện của công ty thôi, chuyện kết hôn này sẽ do cha cùng với mẹ con chịu trách nhiệm.”Nhìn thái độ kiên quyết của cha mẹ, Quan Triều Dương quyết định đi tìm Cảnh Quân gia muốn mở tiệc rượu, muốn tuyên bố với trước mặt mọi người tin tức Triệu Vinh Hoa sắp đính hôn cùng với Quan Hướng tức này rất nhanh đã lan truyền ra ngoài, còn bị giới truyền thông bới móc ra, thậm chí cả việc Triệu Vinh Hoa cưới vợ vì có điều kiện đều được đưa lên mặt Lạc Kỳ cùng với Hà Tuyết Phượng thực sự là tức muốn chết, nhưng mà vẫn không thay đổi quyết định của mình, bời vì tiệc rượu này là để khiến cho Triệu Vinh Hoa yên tâm hơn Vinh Hoa cũng không có ý muốn dùng tiền để mua vợ, mà ngược lại rất muốn được kết hôn với Quan Hướng Tình, cô gái mà hắn đã gặp mặt khi đến Quan gia chơi, nếu như làm vợ của hắn, mang ra ngoài chẳng phải là rất có mặt mũi hay sao?Hơn nữa khi hắn nhìn thấy dáng vẻ thanh thuần của cô, thì rất muốn chiếm giữ lấy cô, nhưng lại biết được thân phận của cô không thể động vào, cơ hội lần này là tự động tìm đến, đương nhiên là hắn sẽ không ngốc mà từ rằng tốn không ít tiền, nhưng mà hắn đã mong muốn mấy năm rồi, nhìn thấy cô gái này ở gần ngay trước mắt rồi, làm sao lại không nắm chặt lấy được cơ chứ?Vì lẽ đó mà hắn muốn Quan gia cho hắn một câu trả ngày tổ chức tiệc rượu, dưới sự trợ giúp của Quan Triều Dương, Cảnh Quân Uy cùng với Á Lịch thuận lợi tiến vào hội trường, vốn là bọn họ định trực tiếp cứu Quan Hướng Tình từ trong phòng ra, nhưng mà để thực hiện được thì cũng có chút khó Triều Dương vẫn chưa dám trở mặt với cha mẹ, chỉ có thể trợ giúp anh ở trong bóng tối, không cách nào có thể quang minh chính đại mà giúp anh Quân Uy cũng có dự định của chính mình, vì thế nên anh chỉ yêu cần Quan Triều Dương giúp anh tiến vào hội trường là được Triều Dương đã từng nói, bởi vì tiệc rượu này Hướng Tình không tự nguyện tham gia, họ rất sợ sẽ xảy ra vấn đề gì, nên cho người canh giữ rất nghiêm ngặt, cũng có rất nhiều nhân viên tuần tra, vì thế nên cậu ta muốn bọn họ chú ý một Quân Uy là một người làm việc cẩn thận lại có tâm tư kín đáo, đương nhiên sẽ không thể chỉ mang theo một mình Á Lịch đến Quan gia, từ lâu anh đã điều động toàn bộ người của anh đến, tùy thời mà hành nữa anh là một nhân vật vô cùng có lai lịch ở xã hội thượng lưu, chỉ cần anh nói ra thân phận, tình hình tất nhiên sẽ phát triển theo hướng có lợi vói anh, anh không sợ Quan Lạc Kỳ sẽ đuổi anh ra ngoài một chút nào, ngược lại khéo ông ta còn quay ra nịnh nọt anh ấy dù rất có thể vì chuyện anh thích Hướng Tình mà Quan Lạc Kỳ sẽ ra điều kiện với anh, nhưng mà vì cô, tất cả những thứ này đều đáng giá!Anh đều đã có chuẩn bị nên mới đến, quan trọng nhất chính là, anh mang theo tất cả người đến là để phòng trừ, một khi thân phận của anh bị lộ ra ánh sáng, sẽ mang đến rất nhiều phiền phức cho anh, điều đầu tiên cần đề phòng chính là cánh phóng bản là anh không xem tiệc rượu náo nhiệt này trong mắt, cũng không để ý mọi người liếc mắt cùng xì xào bàn tán đối với anh, thậm chí là phỏng đoán, anh giả vờ thảnh thơi lười biếng, ngón tay thon dài cầm lấy ly rượu, nhếch môi mỏng khiêu gợi, tất cả sự chú ý đều đặt ở trên đầu cầu Lịch cao to khôi ngô đứng ở phía sau, nhạy bén cùng cẩn thận, hai mắt nhìn bốn phương tám hướng, hết sức bảo vệ cấp trên, nếu như phóng viên phát hiện ra thân phận của cấp trên, muốn tiến lên phỏng vấn, anh cũng không sợ, bởi vì chỉ cần anh ra lệnh một tiếng, thì chắc chắn tất cả người đang đứng trong bóng tối kia sẽ lấy tốc độ nhanh nhất mà chạy này, ba người phụ nữ mặc lễ phục xuất hiện ở đầu cầu thang, gây nên rối Hướng Tình mặc lễ phục trông như một bông hoa ly tươi mát, ngoài ra hai người phụ nữ kia vây chặt lấy cô, tóm chặt lấy hai cánh tay trắng nõn non mềm của Quân Uy đứng thẳng tắp, ánh mắt lóe lên ánh lửa nguy Lịch đứng ngay sau lưng anh, hết sức hạ thấp giọng “Boss?”“Tìm cách đến gần bọn họ đi.”“Vâng. Boss, vừa nãy Quan tiên sinh lét lút truyền tin cho tôi, nói cô gái cả người mặc lễ phục màu xanh nước biển là vợ của cậu ta, muốn chúng ta ra tay từ chỗ của cô ta, chắc là cậu ta đã nói mọi chuyện với vợ của cậu ta rồi, vợ cậu ta cũng đồng ý giúp đỡ, còn cô gái khác bên người Hướng Tình tiểu thư là chị gái của cô ấy, không dễ đối phó chút nào, muốn chúng ta tùy cơ ứng biến.”“Hừm, Quan Triều Dương muốn đối phó với cha mẹ của cậu ta, Quan Hướng Phượng giao cho cậu đấy, Hướng Tình giao cho tôi, còn người mà chúng ta sắp xếp nữa, bọn họ đã chuẩn bị xong chưa?”“Không thành vấn đề, chỉ cần Quan tiên sinh phối hợp với chúng ta, lặng lẽ cho phép, sẽ không có vấn đề gì đâu, dù sao tiệc rượu này cũng do cậu ta chịu trách nhiệm mà.”“Ừ, chúng ta hành động thôi.” ReviewCÂU CHUYỆN VỀ SỐ MỆNH CỦA CHÚNG TA Tác giả Thù ThiếnThể loại Hiện đại, trùng sinh, nam thâm tình, nữ bánh bèo, ngọt, sủng, HESố chương 20 chươngTình trạng Hoàn - Kiếp trước Lý Thừa Đức và Tân Quang Dao là thanh mai trúc mã, yêu nhau tha thiết. Khi Lý Thừa Đức lên ngôi đã lập người mình yêu làm hoàng hậu. Những tưởng sẽ được nắm tay cùng bạc đầu giai lão, nhưng kiếp nạn đổ xuống. Tân Quang Dao đỡ giùm hắn một đao vì thế mà hoăng thệ. Lại nói khi cả hai trị vì Bắc Huyền quốc đều tích đức làm việc thiện, chính vì vậy đã được 2 vị quốc sư cũng là cao tăng đắc đạo giúp đỡ, để Lý Thừa Đức có thể ôm ký ức kiếp này mà gặp Tân Quang Dao ở kiếp khác. Cả hai có thể nhận ra nhau nhờ vết bớt là đóa hoa Ưu Đàm Bà La ở trên lưng đối phương. Kiếp này Tân Quang Dao đã đầu thai thành Quan Hướng Tình, con gái út nhà Quan gia. Không tính là quá giàu có nhưng cũng xem như là có chút ít của cải. Nhưng cha mẹ Quan Hướng Tình là người vì ích kỷ, chỉ lo tiền đồ của bản thân, sẳn sàng đem “bán” con cầu vinh. Chính vì vậy Quan Hướng Tình mới quyết định dọn ra riêng, theo con đường nuôi dạy trẻ của mình. Đây là những thông tin cơ bản mà Cảnh Quân Uy ở thế kỷ 21 này điều tra được. Cảnh Quân Uy là tổng giám đốc của tập đoàn Cảnh thị. Ngoại hình xuất sắc, gia thế hiển hách, trong một lần bị tai nạn ba năm trước đã bị mất một phần trí nhớ. Đúng vậy, Cảnh Quân Uy khi tỉnh lại chính là Lý Thừa Đức trọng sinh. Mặc dù biết người con gái anh yêu và chờ đợi rất lâu đang ở trước mắt kia, nhưng Cảnh Quân Uy vẫn không thể bồng bột xuất hiện, như vậy chắc chắn sẽ làm cô sợ. Thế là anh quyết định từng bước, từng bước tiếp cận cô. Bắt đầu làm quen, rồi dần dần trở thành bạn bè. Mặc dù là thiên kim tiểu thư, nhưng vì ra riêng, lại tự làm kiếm tiền bươn trải nên Quan Hướng Tình cũng không có cuộc sống quá dễ chịu. Biết vậy, Cảnh Quân Uy ngày nào cũng đón cô đi làm về, dẫn cô đi ăn, đi chơi khắp nơi… tình cảm hai người cứ thế mà phát triển. Nhưng khi cả hai bước qua được ranh giới tình bạn để chính thức yêu nhau thì sóng gió lại kéo tới. Cha mẹ Quan Hướng Tình thì một mực bắt cô phải cưới một lão già để cứu nguy cho kinh tế gia đình, nhưng làm sao Cảnh Quân Uy có thể để điều đó xảy ra. Tiền sao? Cái anh không thiếu nhất chính là tiền đấy. Nhưng vừa giải quyết được Quan gia, chân chính rước cô về nhà thì rắc rối từ phía nhà anh lại đến. Cha anh và người vợ sau của ông ta quyết định về nước. Đã vậy tiểu tam còn ở trước mặt cô nói sự thật về người con gái anh tìm kiếm suốt ba năm. Cảnh Quân Uy rất rõ ràng, nhưng Quan Hướng Tình thì không như thế? Anh tìm người con gái kia suốt ba năm, anh cưới cô, yêu chiều cô là vì cô có gương mặt và cái bớt giống cô ta sao? Cảnh Quân Uy thật sự xem Quan Hướng Tình là thế thân? Vậy cuối cùng, người anh yêu là ai? Là Tân Quang Dao kiếp trước hay Quan Hướng Tình ở kiếp này? Truyện này mình xin đặc biệt nhấn mạnh là mình CỰC KỲ GHÉT nữ chính. Tính cách yếu đuối, siêu cấp bánh bèo, lúc nào cũng cần nam chính bảo vệ, ngây thơ, tốt bụng một cách không thể chấp nhận được, niềm tin vào tình yêu với nam chính thì chẳng đâu vào đâu. Đọc mấy phân đoạn nữ chính bị hãm hại, hay nói chuyện với tiểu tam chỉ có tức lộn ruột lên thôi. Nhưng mà càng ghét nữ chính bao nhiêu mình CÀNG THÍCH nam chính bấy nhiêu. Chuẩn soái ca nam chính ngôn tình không nói làm gì, nhưng mình thấy ở anh có một sự nhẹ nhàng, dịu dàng, chở che và nhẫn nại khi đối xử với nữ chính. Cả tình yêu chờ đợi mấy ngàn năm của anh nữa. Mình chỉ ước tác giả có thể xây dựng cho nữ chính đỡ yếu đuối hơn thì đây quả thật là một bộ truyện ngọt – sủng hay. -Review by Hôn_QuânBìa Họa Gian Phi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic Google/huaban Tình yêu pha lê 1041 15/10/2022 ReviewTÌNH YÊU PHA LÊTác giả Tuyết Ảnh Sương HồnThể loại Hiện đại, Thanh Xuân vườn trường, Ấm áp, dài 10 chươngTình trạng Hoàn đã vị phát hành Quảng Văn LeaksTrở thành bác sĩ, k... Nếu mùa hạ ấy em không gặp anh 1038 15/10/2022 ReviewNẾU MÙA HẠ ẤY EM KHÔNG GẶP ANHTác giả Tuyết Tiểu ThiềnThể loại Hiện đại, thanh xuân vường trường, yêu thầm, GE thiên về SEĐộ dài 36 chươngTình trạng Hoàn đã XB__________________Đây là một câu chuyện, một b... Thất tịch không mưa 1037 15/10/2022 ReviewTHẤT TỊCH KHÔNG MƯATác giả Lâu Vũ TìnhThể loại INCEST WARNING , hiện đại, ngược tâm, nhẹ nhàng, dài 19 chươngTình trạng Hoàn, đã xuất lẽ cuốn sách này không có gì... Thiên sơn mộ tuyết 1036 15/10/2022 ReviewTHIÊN SƠN MỘ TUYẾTTác giả Phỉ Ngã Tư TồnThể loại Hiện đại đô thị, ngược tâm, nam thâm tình, SE. Ngoại truyện dài 25 chương + 4 phiên trạng Hoàn, đã xuất bản, đã chuyển thể thành Từng có người yêu tôi như sinh mệnh 1035 15/10/2022 ReviewTỪNG CÓ NGƯỜI YÊU TÔI NHƯ SINH MỆNHTác giả Thư NghiThể loại Hiện đại, hắc bang, cảm động, SEĐộ dài 11 chương + NTTình trạng Hoàn đã xb__________________Tình yêu "khắc cốt ghi tâm" là như thế nào?Có phải là k... 33 ngày thất tình 1034 15/10/2022 Review33 NGÀY THẤT TÌNHTác giả Bảo Kình KìnhThể loại hiện đại, hài, OESố chương 35 chươngTình trạng hoàn, đã XB chuyển thể thành phimLink onl http// Valentine’s ... Edit Hân GiaNgành mà Quan Hướng Tình học là chăm sóc trẻ em, đương nhiên sau khi tốt nghiệp sẽ đến làm ở nhà trẻ, mà xí nghiệp Quan thị bắt đầu lập nghiệp ở Đài Loan, có sự nghiệp to lớn, quan hệ trong giới chính trị và kinh doanh rất vững chắc và của cô là chủ tịch của Quan thị, mẹ là một phu nhân suốt ngày tham gia các tiệc rượu, để tạo lập mối quan hệ vững chắc, anh trai là tổng giám đốc, cưới con gái của một ông chủ ngân hàng, chị gái là phó tổng giám đốc có hôn phu là thiếu gia của một công ty bách hóa ở phía không có đầu óc kinh doanh và tham vọng, đơn giản là chỉ muốn làm một cô giáo dạy trẻ, vô cùng hài lòng với cuộc sống bình thường hiện tại, cô rất ghét việc mẹ luôn muốn lôi cô tham gia tiệc lòng cô biết rõ bố mẹ đang suy nghĩ cái gì, đối tượng mà anh trai cùng chị gái kết hôn đều là người trong xã hội thượng lưu, sau khi tốt nghiệp đương nhiên cô cũng phải tìm một đối tượng môn đăng hộ đối để kết hôn, thật đáng tiếc là cô không những không cảm thấy hứng thú mà còn vô cùng mong muốn giống những cô gái trong gia đình bình thường, có thể tự do yêu đương và kết chỉ hy vọng mình có thể tìm được một người đàn ông yêu thương mình, có thu nhập ổn định, có sở thích giống mình, ở chung vui vẻ, một chút cũng không giống những người kia, phải đeo mặt nạ của cuộc sống giàu đã cố gắng để đấu tranh cho cuộc sống độc lập, nhưng đến cuối cùng, người nhà cắt đứt nguồn tài chính của cô, nghĩ rằng từ nhỏ đến lớn cô đã sống một cuộc sống phong phú, ở bên ngoài chắc chắn không chịu khổ nổi, nhưng mà cô vì giữ giấc mơ nho nhỏ này mà cố gắng kiên rằng đời sống vật chất không thể đầy đủ như trước, nhưng mà cô không hay dùng hàng hiệu, cũng không thích cuộc sống xa xỉ, ngoài tiền thuê nhà và tiền điện nước ra, học được việc ăn những món ăn bình dân, ba món ăn chắc chắn không quá ba trăm nhân dân tệ, nên càng không phải dùng thẻ tín dụng, cộng với việc cô có một khuôn mặt giống trẻ con, chỉ cần chăm sóc bình thường là được, vì thế mà không cần mua sản phẩm bảo dưỡng, cũng không phải trang điểm, cho dù có khó khăn, vẫn còn chịu hôm đó, sau khi cô tạm biệt các bạn nhỏ và kết thúc công việc của mình thì cô liền đi về phòng trọ ở gần đấy. Cô đặc biệt tìm phòng trọ này, không chỉ tiện nghi, có thể tiết kiệm được phí di chuyển, mà còn có thể đi bộ rèn luyện sức khỏe, thật sự là một mũi tên trúng mấy con chim đi từ từ trên đường lớn đầy vui vẻ, trong đầu xoay chuyển không ngừng, ngày mai là ngày nghỉ, không phải đi làm, cô định dọn dẹp nhà cửa thật tốt, nếu như thời tiết đẹp, cũng phải giặt chăn và phơi ra nắng...Lúc này, trên đường có một chiếc xe Mercedes màu đen chạy chầm chậm, hạ cửa kính phía sau xuống một ít, một người đàn ông đeo kính râm chăm chú nhìn nhất cử nhất động của cô, vẻ mặt đầy bí hiểm, môi mỏng gợi cảm hơi nhếch, để lộ ra tham lam cùng mong muốn ở trong mắt.“ Á Lịch, quay đầu xe, đi theo cô ấy.”“Vâng.”Ba ngày trước, cuối cùng Cảnh Quân Uy cũng xử lý và phân công xong hết công việc, để Hoa Đức thay anh chủ trì tất cả, còn anh không kiềm chế nổi mà muốn chạy như bay đến bên cạnh Quan Hướng Tình, vì vậy nên anh để Á Lịch tìm người, điều tra chi tiết tình hình cuộc sống hiện nay của anh còn lo lắng nên làm cách nào để có thể đến gần cô, dù sao cô cũng là con gái của Chủ tịch Quan thị, không thể nào mà tùy tiện tìm một lý do được, cứ cho là anh dùng các tiệc rượu phiền chán để đến gần cô, ngay cả như vậy, anh cũng sẽ không tiếc tiền, nhưng mà cô lại không giống với các thiên kim tiểu thư khác, anh thăm dò được tình hình và hoàn cảnh của cô, muốn tiếp cận cô không khó, cái khó là phải tìm cơ hội để làm quen với vậy anh quyết định lái xe đến chỗ làm và xung quanh nơi ở của cô, tìm xem có cơ hội nào không, đúng lúc lại nhìn thấy mà, anh biết không thể đường đột, cũng không thể kích động, nếu không cô chắc chắn sẽ bị dọa sợ, nói không chừng cô còn cho anh là một người xấu xa, để lại ấn tượng xấu về anh, nếu phải chờ đợi lâu anh cũng sẽ không để ý, nhất định không thể để cô vừa nhìn thấy anh liền không nắm chặt nắm đấm, tự nói với lòng mình, không sao đâu, chắc chắn cuối cùng cô sẽ là của anh, không lâu nữa đâu, nhất định anh có thể ôm cô vào trong ngực và sống cùng với cô, bởi vì bọn họ không chỉ được số phận an bài sẽ gặp nhau, quen biết, yêu nhau, cưới nhau, mà đây còn là mong muốn của cô ấy, cũng như của anh, cho dù hiện tại cô bởi vì luân hồi chuyển thế mà quên đi lời hứa đó, nhưng mà anh chưa từ anh sẽ khiến cho cô nhớ lại tất cả nhờ vào cái bớt giống hệt nhau ở sau lưng của họ, chắc chắn cô sẽ yêu anh lần thứ hai, giống như anh yêu cô hàng ngàn năm, mà lần này tuyệt đối anh sẽ không buông nhiên, một hồi tiếng phanh gấp, la hét và mắng chửi vang lên, cũng kéo suy nghĩ của anh trở về.“Đại ca, Quan tiểu thư gặp tai nạn, chúng ta có nên tới nhìn hay không?” Á Lịch nhanh chóng lên Quân Uy cũng nhìn thấy, một chiếc xe suýt chút nữa đâm vào cô, làm khuôn mặt xinh đẹp của cô đầy hoảng hốt và sợ hãi, ngồi bệt xuống đất, trái tim của anh đau nhức, vội vàng dặn A Lịch lái xe đến gần chỗ khi đâm phải người, một lời xin lỗi lái xe cũng không nói mà thậm chí còn thẳng thừng mắng cô đi không nhìn đường, trông giống như một gã côn đồ, một chút cũng không để ý là mình đang đi ngược mặt Cảnh Quân Uy lạnh lùng, tỏa ra một loại hơi thở không cho người khác đến gần, mở cửa xuống xe, đi đến cạnh bọn họ liền ngửi thấy một mùi rượu nồng nặc, không nhịn được mà cười Mới đến gần tối thôi mà đã uống đến say khướt, hắn ta không kiểm soát được tay lái cũng chẳng có gì lạ, nếu như không phanh kịp dừng ở trước mặt của cô, chẳng phải sẽ va trúng cô sao, thậm chí có thể đâm chết cô đến khả năng này, anh chỉ hận không thể một quyền đấm chết cái tên tài xế không có trình độ còn chưa kịp làm quen với Hướng Tình, người này lại dám đối xử như thế với cô gái của anh sao?Sau khi nhìn thấy cô gái yếu đuối bất lực sắc mặt vì sợ hãi mà tái nhợt, lửa giận càng không kìm nén được thiêu đốt ở trong ngực anh, khiến cả người của anh tỏa ra hơi thở lạnh đó, anh đi đến bên cạnh Quan Hướng Tình, nhẹ nhàng đỡ cô lên quan tâm hỏi thăm“Cô không sao chứ?”Cô chỉ ngây ngốc, nhẹ nhàng gật Quân Uy biết cô quá sợ hãi, nên còn chưa lấy lại tinh thần được, lập tức anh để lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo lại nghiêm túc, hung dữ trừng mắt nhìn người đàn ông vốn còn đang mắng chửi, nhưng bởi vì sự xuất hiện của anh mà sợ đến mức câm miệng lại.“Anh uống rượu say, mà còn dám lái xe ra đường, đã lái xe thì thôi đi, bây giờ đã gây ra chuyện, còn không biết nhìn lại sai lầm của mình, để xin lỗi cô gái này, mà còn hung dữ chửi bới, là cảm thấy người ta rất dễ bắt nạt hay sao? Á Lịch, lập tức báo cảnh sát.”Người đàn ông trung niên say rượu luống cuống tay chân, hình như đã dọa sợ đến tỉnh táo lại rồi. Người đàn ông này vừa xuất hiện, ông ta lập tức đã chịu đựng nỗi hoảng sợ cực độ, sau khi nghe được lời cậu ta nói, lại càng sợ đến mức toàn thân phát run, đặc biệt là khi ông ta thấy rõ sau lưng người đàn ông này còn có một người cao to giống như cậu ta, dáng người rắn chắc của người đàn ông này, đã thể hiện rõ rằng đây không phải là một nhân vật có thể tùy tiện động vào, ông không muốn để mình phải gặp xui xẻo khi đụng vào sớm thoát khỏi đây, ông vội vã quay về phía Quan Hướng Tình, người xem ra dễ nói chuyện hơn, cúi đầu lên tiếng xin lỗi “Xin lỗi, xin lỗi, cô gái, xin cô tha thứ cho tôi, sau này tôi xin hứa sẽ không tái phạm nữa, xin cô và vị tiên sinh này đừng báo cảnh sát, được không?”Một khi báo cảnh sát, thì việc sau khi anh uống rượu lái xe gây ra chuyện, tuy rằng không đụng người ta bị thương, nhưng mà chắc chắn vẫn sẽ bị phạt tiền, ông cũng không có nhiều tiền như vậy đâu! Vì cảm thấy tình huống trước mắt thực sự sẽ gây bất lợi cho ông, nên ông phải cúi đầu nhận thấy tên này tuy uống rượu nhưng lý trí vẫn chưa hề mất hết, Quan Hướng Tình có chút kinh ngạc, không thể không nhìn người đàn ông ở bên cạnh vừa ra mặt giúp cho cô này bằng một đôi mắt vào xuất thân của cô, đã từng được gặp rất nhiều người đàn ông hoàn mỹ ở xã hội thượng lưu, trong đó không thiếu những công tử bột có bề ngoài xuất chúng và điều kiện xuất sắc, nhưng không có một người nào khiến cho cô rung động như khi gặp người đàn ông trước mắt cao của anh ít nhất cũng 190cm, khuôn mặt anh tuấn, nghiêm túc, môi mỏng nhếch đầy lạnh lùng, hình như là một người đàn ông rất ít khi mỉm cười, cả người phát ra hơi thở vương giả cao rõ ràng anh ta không phải là một người đàn ông đơn giản chỉ ngồi trên bàn làm việc và sống trong nhung lụa, cả người mặc đồ vét hàng hiệu, quần áo được thiết kế vừa vặn làm nổi bật lên dáng người cường tráng, mái tóc màu đen được một sợi dây buộc ở đằng sau đầu, cằm rộng nhấn mạnh lên ý chí và năng lực quả quyết của anh, nhếch môi mỏng gợi cảm thể hiện sự tuyệt tình của anh, hốc mắt sâu, đôi mắt sâu sắc đầy sự khôn ngoan, ánh sáng tinh nhuệ, một nguồn tinh lực dồi dào phát ra từ cơ thể của anh, mang theo một sức hấp dẫn nam tính đáng kinh ngạc, khiến cho mọi người không thể rời giống như một tia sáng, mọi người ở xung quang không kiềm chế được mà bị hãm sâu vào sức hấp dẫn của anh, khi cô nhìn thấy trong mắt của anh chợt hiện ra ý cười, thì hoảng sợ phát hiện mình cũng bị anh hấp dẫn đến ngây người, vội vàng xấu hổ đến ửng hồng đôi sao khi cô nhìn vào mắt của anh, lại có một cảm giác rung động xa lạ làm cho ngực cô kêu gào? Loại cảm xúc kích động như trống đập này khiến cô trở tay không kịp, xuất hiện một nỗi hoảng sợ, chỉ có thể tạm thời kiềm chế và trốn tránh cái cảm giác không tên này, nhìn về phía người đàn ông trung niên đáng thương đang cầu xin kia.“ Thôi đi! Ông đi đi! Sau này đừng tái phạm nữa là được rồi.”Người đàn ông trung niên vui vẻ, nhanh chóng đi vào trong Quân Uy nhanh chóng ra hiệu cho Á Lịch, lập tức Á Lịch nhẹ nhàng cầm cổ áo của người đàn ông trung niên lên, kéo ông ta trở về chỗ lúc trước.“Cậu...Các cậu muốn làm cái gì?”Cảnh Quân Uy lạnh lùng ngâm nga “Cô gái này nói không muốn thấy ông tái phạm lần nữa, hiện tại cả người của ông toàn mùi rượu mà vẫn muốn lái xe, là muốn làm gì nữa đây? Lại muốn làm hại người đi đường hoặc là người lái xe xui xẻo tiếp theo sao?”Sắc mặt của người đàn ông trung niên trắng bệch, đang muốn mở miệng cầu xin được tha thứ, nhưng lại bị đông cứng vì ánh mắt sắc bén như lưỡi dao của Cảnh Quân Lịch lạnh lùng mở miệng “Nếu như ông không muốn bị đưa đến đồn cảnh sát, thì tự mà nghĩ cách giải quyết đi.”Quan Hướng Tình nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của người đàn ông trung niên, lập tức đề nghị “Ông nên nhờ người nhà hoặc là bạn bè giúp ông lái xe đi, sau đó ngồi taxi để về.”“Vâng, cảm ơn cô, cô gái tốt bụng.” Người đàn ông trung niên vội vã lấy điện thoại di động ra, gọi người đến giúp không phải vì anh luôn nhìn cô, thì với cá tính của Cảnh Quân Uy, cũng không thích chõ mũi vào chuyện người khác, anh cũng không phải là người tốt, nên xen vào để làm cái gì?Tất cả sự chú ý của anh đều đặt trên cô gái mà anh đã tìm kiến ba năm - Quan Hướng Tình, trực giác đối với cô có một loại cảm tình không tên và cảm giác quen, anh biết điều tra sẽ không sai sót, cô chính là Dao Quang mà anh đã tìm kiếm ngàn năm tại điều duy nhất mà anh cần phải làm là khiến cô yêu anh, làm cho cô trở thành người của anh, cơ hội trước mắt chính là tốt nhất, vì thế dịu dàng mở miệng “Tiểu thư, tuy rằng cô không bị làm sao, nhưng có lẽ sẽ có di chứng gì đó, dù sao thì vừa rồi cô cũng ngồi bệt xuống đất mà, hay là để tôi đưa cô đến bệnh viện kiểm tra một chút.”“Không cần, tôi hoàn toàn không bị thương gì cả, chỉ là ngã hơi đau thôi, cảm ơn anh đã thấy việc nghĩa mà hăng hái làm.” Quan Hướng Tình thành tâm cười nói.“Nếu cô thật sự muốn cảm ơn tôi thấy việc nghĩa mà hăng hái làm, sao không mời tôi ăn một bữa cơm, lấy hành động mà bày tỏ thành ý của cô đi?”“A?” Cô trợn mắt mở to miệng nhìn anh, nói không ra miệng Cảnh Quân Uy khẽ nhếch, hơi nhíu nhíu mày, một bộ dạng sáng sủa phóng chốc trái tim của cô lại kêu gào, làm cô bối rối trong khoảng thời gian ngắn. Thể loại Hiện đại, trùng sinh Nguồn convert Ngocquynh520 Edit Hân Gia Độ dài 19 chương Nàng hãy đợi ta...nhất định ta sẽ tìm thấy nàng. Đây chính là lời mà anh từng hứa hẹn cũng là chút cố chấp cuối cùng của anh với cô. Anh vì thế mà không uống Mạnh Bà thang, mang theo ký ức trải qua một nghìn năm cô đơn. Bất luận thế nào anh vẫn muốn nối tiếp tình duyên với cô... Cô chính là cô gái mà khiến anh nhớ nhung phát điên, mặc dù hai người chẳng hề quen biết nhưng đều có một nỗi háo hức xúi dục trong lòng. Anh lấy lý do làm bạn mà tiếp xúc cô rồi trở nên thân thiết. Cô quên tình yêu kiếp trước nhưng anh sẽ dùng cả kiếp này để khiến hai người yêu nhau. Dù gia đình có ngăn cấm thì anh vẫn chắc chắn rằng cô là người duy nhất mà anh yêu nên tuyệt đối không vì lý do gì mà buông tay cô. Anh một lần nữa trở thành người bảo vệ cô, không để cô gánh chịu bất kỳ tổn thương nào.

câu chuyện về số mệnh của chúng ta