tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế

Ở độ tuổi 15-16, diễn viên phim Vợ ba - Nguyễn Phương Trà My, "ma nhí" Lâm Thanh Mỹ và mẫu ảnh Thoại Nghi đã có được ngoại hình nổi trội. Ngoài gương mặt xinh xắn, khả ái, cả ba cô bé đều cao lớn phổng phao hơn nhiều bạn bè cùng trang lứa. Nguyễn Thanh Xử Nữ thấy biểu tình ghét bỏ né tránh mình của Mạc Thiên Yết thì hoảng sợ đến mức gửi tin nhắn cho Điền Nguyệt Nguyệt: "Chị cảm thấy ảnh đế đã nhận ra chị, hơn nữa anh ấy tuyệt đối đã nhìn thấy tin bôi đen của chị rồi." Đánh giá: 8.4/10 từ 46 lượt. Cùng đọc truyện Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế của tác giả Thâm Hải Lí Đích Vân Đóa tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website. Tên gốc: Ảnh Đế Đích Tiểu Tiên Nữ. Số chương: 63 chương sâu răng. Thể loại: Ngọt sủng Truyện audio ngôn tình Ảnh Đế Tiểu Tiên Nữ. An Tâm có một con chó Shiba, tên gọi Thái Tử điện hạ. Phó ảnh đế xuất đạo nhân vật là Thái Tử, bị fan thân thiết xưng là Thái Tử điện hạ. Một ngày, hai người một cẩu ở cửa thang máy khẩu tương ngộ, An Tâm đối với cẩu tức giận kêu, "Thái Tử điện hạ!" Phó Diệu:…… "Ngươi lại cấp lão nương nói một lần?" Biệt danh : Tiểu Tiên Nữ! Mời các bạn đón đọc Nàng Tiên Nhỏ Của Ảnh Đế của tác giả Thâm Hải Lí Đích Vân Đóa. Tweet! FULL: AZW3 EPUB MOBI PDF Xem thêm Hoàn Thành. Kế Hoạch Mai Mối. Hoàn Thành. Kế Hoạch Mai Mối; Hoàn Thành. Wo Kann Ich Ältere Frauen Kennenlernen. A Mạo vừa mới đưa mắt nhìn vào trong, chưa kịp thấy gì thì Lâm Trứ đã lui về sau một bước rồi đóng cửa lại, 'cạch' một tiếng vang lên, A Mạo chỉ còn nhìn thấy cánh ta sững người một lúc, sau đó đưa tay lên gõ cửa "Lâm tổng, ăn sáng thôi ạ."Lâm Trứ không đáp lời A Mạo, anh đi đến mép giường, khom lưng hôn lên trán Kỷ Vi một cái, nói "Đi rửa mặt, thay đồ rồi ra ăn sáng."Kỷ Vi ôm chăn, mơ màng gật đầu, làn da cô trắng nõn, lại có phần mềm mại, quấn người trong chăn, nhìn qua có phần dễ thương lại có phần xinh che miệng ngáp, nhích người muốn xuống giường, Lâm Trứ đã đưa tay ra bế hẳn cô lên, Kỷ Vi vội vàng lấy tay đang che miệng ôm cổ anh, tay anh đỡ mông cô, giống hệt như tư thế ôm trong sân bay, Kỷ Vi dựa vào vai anh, nghe được từng tiếng thở của Vi vung vẩy đôi chân dài, "Em tự đi được mà.""Đi đến khi nào?" Lâm Trứ hỏi lại, áo ngủ của cô nhóc rất mềm mại, ôm vào thực sự thoải mái, anh nhịn không được ôm càng chặt Vi nằm bò ra lắc đầu, cô vẫn còn có chút mơ vào phòng tắm, Kỷ Vi đột nhiên cất tiếng hỏi "Nét mặt vừa rồi của A Mạo là sao vậy ạ? Hồi nãy anh ấy có nhìn vào phòng, giống như đang lo lắng gì đó ấy."Bước chân Lâm Trứ hơi khựng lại, ngữ khí lạnh lùng "Đừng để ý đến cậu ta.""Anh ấy sao vậy ạ?" Kỷ Vi vẫn còn nhớ rõ ánh mắt kia của A Mạo, lại hỏi nhiên Lâm Trứ sẽ không trả lời cô, ôm cô đi vào phòng tắm, khom lưng buông tay ra, Kỷ Vi duỗi chân tiếp đất, cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông vạt anh vẫn chưa thắt xong, rũ xuống hai bên, da thịt thấp Vi nhịn không được nắm lấy cà vạt anh, túm Trứ khom lưng xuống theo bản năng, "Hửm?"Kỷ Vi nhìn gương mặt bình tĩnh của anh, dừng một lát rồi lại cười lắc đầu, sau đó đẩy anh ra, "Anh ra ngoài đi."Lâm Trứ bị cô nhóc túm lấy cà vạt, sau lại bị ghét bỏ đẩy ra, đôi mắt anh híp lại, không nói gì đưa tay chạm vào eo cô, nhẹ nhàng xoa, Kỷ Vi hoảng hồn, mặt đỏ lên, Lâm Trứ khẽ cười một tiếng, xoay người đi ra ngoài, thuận tay đóng cửa nhà tắm. Bên trong chỉ còn một mình Kỷ Vi, mặt vẫn còn đỏ, không nhúc biết có phải do quá mệt hay không mà cô ngủ rất sâu, cũng không hề đi tiểu đêm, cảm thấy xung quanh mình chỉ toàn hơi thở của anh, điều đó khiến cô rất an tâm. Lúc sáng có tỉnh lại một chút, cô vẫn là nằm nghiêng, còn anh thì ôm eo cô từ phía sau, đôi mắt cô cứ chớp chớp muốn mở ra nhưng cuối cùng lại không đủ động lực, lại thiếp đi tỉnh lại lần nữa Lâm Trứ đã ăn mặc chỉnh tề, một đêm chung giường cứ như thế qua trong phòng tắm tưởng đông tưởng tây, ngây ngốc đỏ mặt, sau cùng mới chậm chạp đánh răng rửa mặt đi ra. Trong phòng không có ai, chỉ có phía sau cánh cửa khép hờ truyền đến tiếng nói chuyện nho nhỏ, Kỷ Vi mở vali, chọn một cái váy màu xanh nhạt bó eo, đi vào phòng tắm thay, tiếp theo thuận tay cột một kiểu tóc thoải mái, tô son gái ở trong gương liền trở nên cực kỳ xinh chỉ đánh một lớp trang điểm mỏng trên mặt mà về phía cửa đưa tay mở ra, ánh sáng bên ngoài sáng hơn trong phòng, Kỷ Vi có phần không thích ứng, đưa tay lên nheo mắt, cô thấy chuyên viên trang điểm đang giúp Lâm Trứ thắt cà vạt, Kỷ Vi bĩu môi, vừa nhìn vừa đi đến sô pha ngồi phịch Mạo thấy Kỷ Vi đi ra thì bước tới đưa bữa sáng cho cô, gọi "Tiểu tiên nữ..."Kỷ Vi ngửi được mùi thơm thì cúi đầu nhìn."Ăn sáng đi nào." A Mạo cẩn thẩn quan sát Kỷ Vi, muốn từ cô kiểm tra xem có chỗ nào bất đồng hôm qua hay không, Kỷ Vi cười với A Mạo, "Cảm ơn anh, A Mạo."Sau đó không hề nhìn Lâm Trứ và chuyên viên trang điểm nữa, cúi đầu lấy đũa ăn bao chiên ở thành phố biển này không tệ, kết hợp với sữa đậu nành càng làm tăng hơn hương vị, Kỷ Vi ăn vài cái, lại uống thêm sữa đậu nành, một lát sau đã no. Bên này cô ăn sắp xong thì Lâm Trứ cũng đã hoàn tất, anh cũng không trang điểm, chỉ cần chỉnh lại tóc và lông mày là son môi anh cũng không viên trang điểm rất nhanh đã thu xếp xong, nhìn thấy Kỷ Vi thì cười hỏi "Vi Vi có muốn trang điểm không?"Kỷ Vi lau phần sữa dính nơi khóe môi, nhìn qua lắc đầu "Không cần ạ."A Mạo cười nói "Tiểu tiên nữ cứ như vậy cũng rất đẹp rồi."Cậu ta vừa mới khen xong thì Lâm Trứ cũng thong thả bước qua, A Mạo cứng họng, nụ cười dần tắt, Lâm Trứ đi về phía bên này, đưa tay kéo Kỷ Vi qua, cúi đầu hỏi "Ăn no chưa?"Kỷ Vi gật đầu "Dạ, no rồi ạ."Tầm mắt của cô lại dừng trên cà vạt của viên trang điểm thắt cà vạt rất đẹp, Lâm Trứ nhìn theo ánh mắt cô, một lúc sau anh lấy tay cầm cà vạt, để sát vào người cô "Em làm được như vậy không?"Kỷ Vi sửng sốt, lắc đầu "Không làm được ạ.""Vậy phải học." Giọng nói của Lâm Trứ vẫn lạnh đạm, giống y như ngữ khí lúc khuyên cô học tập cho tốt, Kỷ Vi 'ừm' một tiếng, nói "Vậy giờ em học.""Không còn kịp rồi, buổi tối được không?""Dạ được."Hai người đứng rất gần nhau, Lâm Trứ cúi đầu nhìn cô nhóc, cô nhóc lại ngẩng đầu đáp lời, đến lúc này thì A Mạo và nhân viên trang điểm cũng ngửi được mùi thức ăn cho chó bay trong không khí, cậu ta vội nhìn đồng hồ "Lâm tổng, đến giờ xuất phát rồi.""Ừm." Lâm Trứ trả lời, ôm eo Kỷ Vi đi về phía Mạo ở phía sau nhìn nhìn, có chút lo lắng, "Lâm tổng, cái này....hình như anh phải giữ khoảng cách đó?"Lâm Trứ không đáp, mở cửa trực tiếp đi ra ngoài, đã bước qua cánh cửa này cũng có nghĩa là muốn công khai, Kỷ Vi tùy ý anh ôm, đi đến thang Mạo và nhân viên trang điểm đi theo phía sau, cũng vội vàng vào thang máy. Mặt ngoài A Mạo cười cười nhưng trong lòng lại hoảng sợ kêu trời ơi, sau đó cúi đầu nhắn wechat cho Lệ Mạo 【 Bọn anh tới chưa? 】Lệ Thần 【 Tới rồi tới rồi, xuống chưa? 】A Mạo 【 Ông trời ơi, Lâm tổng ngang nhiên ôm eo tiểu tiên nữ xuống lầu kìa, hoàn toàn không có ý tránh gì cả, làm lớn vậy có phải muốn công khai không đây? 】Lệ Thần 【 Lâm tổng không phải là dạng người muốn che che dấu dấu đâu!!! Tôi đã sớm biết rồi!! 】A Mạo 【...... Tiểu tiên nữ hồi tối hôm qua còn ngủ chung với Lâm tổng đó!!! 】Lệ Thần 【...... Không phải ngủ sô pha mà cùng giường hả? 】A Mạo 【 Tất nhiên là không rồiiiii, chính là chung phòng chung giường đó! 】Lệ Thần 【...... Bình tĩnh. 】Lệ Thần 【 Buổi sáng đã có tin tức, chắc thấy hình ảnh hôm qua ở sân bay thì người ta cũng đã đoán ra rồi. Để tôi chuẩn bị các mối quan hệ xã hội trước đã. 】A Mạo 【 Thật đáng sợ, hu hu hu. 】Từ tầng cao nhất xuống lầu một, A Mạo mới cất điện thoại vào, cùng đi phía sau với nhân viên trang điểm, Lâm Trứ không ôm Kỷ Vi nữa mà đổi thành nắm sạn này có không ít nghệ sĩ ở, sáng sớm hôm nay đều phải đi đến nơi tổ chức liên hoan phim, ngoại trừ thang máy Lâm Trứ dùng, những thang còn lại có không ít người đi xuống, tất cả đều là những người trong vòng. Năm nay Hà Hoài đến tham dự một mình, Triệu Tiểu Ai đang mang thai, ở nhà nghỉ ta mặc áo sơmi trắng, từ thang máy đi ra nhìn thấy Lâm Trứ thì kêu lên "Lâm tổng."Lâm Trứ nắm tay Kỷ Vi dừng lại, Hà Hoài nhanh chóng đi đên, bên cạnh là đoàn đội của mình, anh ta nhìn Kỷ Vi, cặp mắt đào hoa lập tức sáng lên, "Tối hôm qua sau khi nghe tin xong tôi liền suy nghĩ, không ngờ anh thật sự dẫn theo Vi Vi."Kỷ Vi cũng biết Hà Hoài, phía trước đã từng gặp qua, cô thẹn thùng cười chào anh ta "Xin chào Hà lão sư.""Ai, tiểu mỹ nữ, đừng... Ách... Hửm?" Hà Hoài cười sáng lạn, đang muốn tiếp tục nói chuyện thì tầm mắt dừng lại trên cánh tay Lâm Trứ nắm lấy tay cô nhóc, gì đây, gì đây???Hà Hoài cười gượng, "Ừm? Cái này..?"Thật ra không chỉ mình Hà Hoài thắc mắc, ở đại sảnh cũng có không ít người đang muốn đi lên chào hỏi Lâm Trứ cũng dừng mắt tại cái nắm tay Trứ nói "Đi một mình?"Hà Hoài xấu hổ "....Đúng vậy."Ánh mắt tiếp tục nhìn về hai bàn tay đang nắm nhau đó...Lâm Trứ buông tay Kỷ Vi ra, sửa lại thành ôm eo cô, đi về phía trước, đôi mắt Hà Hoài chợt lóe sáng, nhìn A Mạo hì hì hai tiếng, vội vàng tiến lên đằng Hoài "......" Anh ta nhìn những nghệ sĩ ở xung quanh, có người vẻ mặt mờ mịt, có người lại hiểu gần đến cửa thì Hà Hoài nhanh chân đi lên, nói "Lâm tổng, anh...anh có phải nên rời khỏi hội ba mẹ bỉm sữa rồi không?"Anh đây đâu phải nuôi con gái, anh đây là đang nuôi vợ trước còn hỏi chuyện con gái đến kỳ phản nghịch thì phải làm sao nữa chứ....Mất công bọn họ truyền dạy nhiệt tình cho anh....Vốn dĩ Kỷ Vi có chút không thoải mái, cô đâu biết ở dưới sảnh nhiều người như vậy, vừa bước ra khỏi thang máy thì dường như ánh mắt của mọi người đều nhìn cô và Lâm Trứ chằm chằm, cô chỉ có thể ngơ ngác mà đi theo anh, lúc sau có Hà Hoài tới thì cô mới cảm thấy hơi an tâm, kết quả đi được tới cửa thì nghe câu hỏi của Hà Hoài, Kỷ Vi liền ngẩn nhìn Lâm Trứ đang ở bên cạnh Trứ bình tĩnh đáp "Là Trương Việt hỏi thay tôi."Hà Hoài "Hả? Phải không đó?""Ha ha ha...." Hà Hoài cười rộ lên, lại nhìn Kỷ Vi nhiều một chút, Kỷ Vi cười cười với anh ta, Lệ Thần vội mở cửa xe, Lâm Trứ ôm Kỷ Vi bước lên, vào được ghế thì cô liền thở phào một hơi, Lâm Trứ ngồi sát bên cô, Lệ Thần nhanh chóng đóng hết tầm mắt bên ngoài của mọi Hoài không vội đi, anh ta túm lấy cổ áo A Mạo, A Mạo run rẩy, hì hì cười "Hà lão sư, tôi phải lên ghế phụ ngồi rồi."Hà Hoài híp mắt "Nói, có phải ông chủ của các cậu đang yêu đương hay không?"A Mạo "Không thể nào, không thể nào."Hà Hoài dựng ngón cái thẳng lên "Vẫn là ông chủ các cậu lợi hại."Nuôi cô nhóc làm vợ luôn Mạo cười cười, nhanh chóng thoát ra, đi lên ghế ta biết những tin tức kế tiếp sẽ khiến đoàn đội không được yên khởi động, họ là những người đầu tiên đi khá sớm, những người khác dường như rất tôn kính Lâm Trứ, phải đợi anh lên xe, nhìn theo bóng chiếc xe dần xa rồi mới bước lên xe của xe bảo mẫu màu đen đi về phía khu tổ chức, thành phố biển này sáng nay có tình trạng kẹt xe, Kỷ Vi ở trong xe uống nước, sau đó nhìn Lâm đang xem điện Vi híp mắt, đột nhiên đè tay xuống đầu gối anh, Lâm Trứ không cản, lấy ngón tay bấm nút điện thoại, màn hình nhanh chóng tối Vi đưa đầu nhìn anh, một giây sau, giọng nói mềm mại của cô nhóc vang lên "Ba ơi?"Lệ Thần trượt tay lái...xém nữa đã đâm vào đuôi xe đằng trước. Nội dung truyện Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế tuy hơi đơn điệu nhưng bù lại giọng văn nhẹ nhàng, văn phong mạch lạc tạo cho truyện có màu sắc riêng. Tác giả Bán Tiệt Bạch Thái mô tả quá trình hai người đến với nhau rất nhẹ nhàng, không sóng gió. Ngoài cặp đôi chính các nhân vật phụ khác trong truyện ngôn tình cũng rất dễ thương. Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế – Bộ Truyện Full 75 Chương tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế Văn án Năm 16 tuổi, cô đến bên anh, anh bận nhiều việc…xử lý nội vụ công ty, vội vàng đi đóng phim, nhưng vẫn không quên kiểm tra bài tập của cô. Một người mạnh miệng như cô bày ra vẻ mặt đầy nước mắt, lôi kéo hỏi anh “Anh làm anh hùng tái thế của em được không?” Anh lau đi nước mắt của cô, nói “Được.” Năm 19 tuổi, cô thi đại học, anh tự mình bay từ nước ngoài về, đêm đó, giới truyền thông tò mò tại sao Lâm ảnh đế không tham dự, ngày hôm sau liền có truyền thông chụp được, anh xách theo một chiếc valy màu hồng, đưa cô gái của anh đến trường đại học, gây ra bùng nổ tin tức. Năm cô 20 tuổi, trong nhà buộc anh kết hôn, anh nói phải chiếu cố cô cho tốt, vì thế từ chối rất nhiều thiên kim hào môn. Năm cô 23 tuổi, tốt nghiệp đại học, anh dưỡng cô thành cô dâu của mình, anh là nam thần của vô số người nhưng lại là chồng của một mình cô. Mời các bạn đọc tại đường dẫn Sau khi xác định đã mang thai, Kỷ Vi liền tiến vào những ngày được chăm sóc như heo, bên chỗ nhà xuất bản tạp chí cô làm có chút bất mãn, nguyên nhân chính là vì cô vừa mới đi làm đã mang thai, công ty đành cho cô nghỉ thai Vi đang rất lăn tăn, không biết có nên từ chức hay không. Nhưng tới ngày hôm sau đã được công ty thông báo, cô không còn là nhân viên công ty. Đây là do Lâm Trứ sắp khi Kỷ Vi biết được thì thở phào nhẹ nhõm, đây là lần đầu tiên cô có công việc nhưng vẫn đành như đá ném xuống tháng sau hôn lễ, thời tiết bắt đầu lạnh dần, đã qua tháng mười một, ba tháng trước đó Kỷ Vi luôn rất mệt mỏi, mỗi ngày không ngủ thì là ăn, đến cả xuống lầu đi một vòng cũng không chịu bước, nhưng vẫn là nhờ Lâm lão gia mỗi này thúc đẩy, khuyên cô nên đi dạo thì Kỷ Vi mới xụ mặt xuống nay phải đi kiểm tra, dì Trần lấy cho Kỷ Vi một cái khăn choàng cổ, nhỏ giọng hỏi “Lâm Trứ còn ở trên lầu sao? Cậu ấy có đi cùng con không?”Kỷ Vi gật đầu “Có đi ạ.”Lâm lão gia nói lớn “Nó dám không đi thì ông đánh gãy chân nó.”Vừa mới dứt lời, Lâm Trứ mặc áo bành tô màu đen bước từ trên lầu xuống, trong tay là một áo khoác lông màu sắc, là lấy cho Kỷ đến bên cạnh cô, anh nhanh chóng khoác áo lên vai Kỷ Vi, lại đưa tay nắm tay cô nhét vào, dù trong nhà có máy sưởi nhưng bên ngoài rất lạnh, qua thêm một tháng nữa tuyết sẽ Kỷ Vi cũng rụt lại vào cô, cô ngẩng đầu nhìn Lâm Trứ. Tối hôm qua anh rất bận, lúc anh bước vào thì cô vừa mới đi vào nhà vệ sinh mắt anh có phần thâm, đầu ngón tay Kỷ Vi chạm vào cằm anh “Anh mệt sao?”“Anh không sao, đi thôi.” Lâm Trứ ôm eo cô đi ra cửa, chú Lưu đã dừng xe ở bên ngoài , dì Trần và Lâm lão gia đứng ở cửa nhìn đường chạy đến bệnh viện đã hẹn cuối cùng kiểm tra chính là được bảy tuần, đã có tim thai, sau đó cô vẫn luôn ở nhà không đi bệnh viện kiểm tra thêm, lần này chính là lần đầu tiên được hẹn sĩ đã sớm chờ đón, thấy Kỷ Vi và Lâm Trứ đến thì đứng dậy cười nói “Dụng cụ tôi đã chuẩn bị xong, tôi dẫn hai người đi.”Lâm Trứ gật đầu “Cảm ơn.”“Khách khí với tôi làm gì chứ?” Bác sĩ đi đằng trước ra khỏi văn phòng, tiến vào một phòng bệnh khác, bác sĩ cùng đồng nghiệp thấp giọng nói gì đó, người kia nhìn ra ngoài rồi gật đầu, nhận ra đây chính là Lâm Trứ và vợ của anh, dù sao đây cũng là bệnh viện tư nhân mà Lâm Trứ có cổ phần, cho nên bác sĩ được sắp xếp đều là người đứng khi trải qua một số bước, Lâm Trứ và Kỷ Vi đã có thể kiểm Vi nhìn chiếc giường màu xanh nhỏ đằng kia có chút khẩn trương, bác sĩ cất giọng ôn hòa trấn an vài câu, cười nói “Có Lâm tổng ở đây với cô, không sao đâu.”“Cám ơn.” Kỷ Vi tiến lên, theo ý bác sĩ nằm sĩ nữ nổi danh kia cũng ngồi xuống ghế bên cạnh, còn tự tay giúp Kỷ Vi kéo quần xuống, Kỷ Vi ngẩng đầu nhìn Lâm Trứ đang cúi đầu nhìn mình, mặt hồng lên, giơ tay ngăn chặn tầm mắt anh “Anh đừng nhìn. . .”Lâm Trứ lấy tay cô ra, nhỏ giọng đáp “Có chỗ nào mà anh chưa nhìn sao?”Hai bác sĩ trong phòng dù luyện được chiêu “đao thương bất nhập” nhưng vẫn không kiềm được mà nhìn Lâm Trứ, người đàn ông này rất đẹp, mỗi ngày trong bệnh viện có không biết bao nhiêu người đi qua, đàn ông con trai không thiếu nhưng giống người này cũng rất ít, đương nhiên ngoại trừ Tứ thiếu gia Trương Việt. . .Mặt Kỷ Vi đỏ lên như máu, mím môi không nói, để mặc động tác của bác mặt có một màn hình tinh thể lỏng, rất nhanh Kỷ Vi đã nhìn thấy bé con trong tử cung mình, cô mở to hai mắt, quên mất luôn thể Trứ cũng nghiêng đầu nhìn, đôi mắt anh giờ phút này ngập tràn ôn nhu, lúc này bác sĩ như sửng sốt, di chuyển dụng cụ lần thứ hai. . .“Đây là sinh đôi đấy.”Một câu này khiến người trong phòng sửng sốt, Kỷ Vi cũng nhìn thấy có hai bé con đang nằm bên trong, bên cạnh là những chỗ tối không kiềm được mà nhìn Lâm Trứ, anh nắm chặt tay cô, lại quay đầu nhìn về phía màn ảnh, sau đó khom lưng hôn lên trán Kỷ Vi cũng sắp khóc đến khi nghe được tim thai một cách rõ ràng, Kỷ Vi lập tức rơi nước tay Lâm Trứ lau đi nước ở khóe mắt cô, chạm phải những giọt nước mắt ấm áp, anh thấp giọng nói “Phải cảm ơn em như thế nào đây? Hửm? Bà xã.”Kỷ Vi nức nở “Anh. . .anh phải luôn đối xử tốt với em đấy.”“Được.” Người đàn ông lại hôn cô thêm một cái, tầm mắt dời qua phía màn hình, bàn tay theo bản năng nắm chặt tay Kỷ Vi, anh cũng nghe được nhịp đập của tim này không có một âm thanh nào hay như vậy nữa. Nhìn đến nhập sĩ ở bên cạnh cười nói chúc Trứ “Cám ơn.”Mười tháng trôi qua rất nhanh, càng về sau Kỷ Vi ăn càng nhiều, dáng người có phần thay đổi, nhưng làn da lại càng tốt hơn so với trước khi mang thai, đó là loại trắng hồng nõn nà. Ngày sinh dự tính chính là mấy ngày này, Lâm Trứ từ bên ngoài trở về liền nhìn thấy Kỷ Vi đang nằm trên ghế dựa phơi đàn ông tháo cà vạt, ngồi xổm bên người cô, chăm chú nhìn Vi chỉ khép hờ mắt, trước mặt liền tối xuống, người đàn ông tiến người lên, ngăn chặn môi cô, hôn không Vi ngủ có phần mơ màng “Anh về rồi. . . . .”Còn chưa dứt lời thì lại cảm thấy bụng căng ra, một cơn đau kéo đến, cô đột nhiên nắm lấy cánh tay Lâm Trứ, “Đau. . .”Lâm Trứ sửng sốt hai giây, tầm mắt dừng trên bụng Trần nhanh chóng chạy từ phòng khác lại, lúc này Lâm Trứ mới kịp phản ứng, khom lưng đỡ Kỷ Vi Trần la to “Có động tĩnh rồi.”Lâm lão gia đang ngủ gà ngủ gật, nghe được âm thanh này thì xém chút nữa đã ngã từ sô pha xuống, cả người hoảng hốt khó thở “Nhanh…xe đâu…xe đâu. . . .”Lâm Trứ đỡ Kỷ Vi ngồi vào ghế sau, Lâm lão gia và dì Trần cầm theo đồ sinh đã chuẩn bị lập tức đuổi như chớp xe chạy ra khỏi biệt thự, đi đến bệnh viện tư nhân bốn chủ nhiệm khoa sản đều tập trung tại cửa sau chờ người đưa vào phòng lớn, trong phòng chỉ có hai khu vực, người chồng có thể vào phòng sinh cùng, bác sĩ trực tiếp làm các bước chuẩn bị giúp Kỷ Vi sinh, giây phút nằm lên giường, Kỷ Vi nhìn thấy vây quanh mình đều là bác sĩ và hộ sĩ. Cô có phần chuếnh Trứ thay quần áo ý muốn tiến vào, Kỷ Vi nắm lấy vạt áo người bác sĩ quen thuộc, nói “Đừng cho anh ấy vào, nói anh ấy ở ngoài đi.”Cô đau đến độ mồ hôi đổ sĩ kia nở nụ cười “Được được, để tôi đi nói với Lâm tổng.”Lâm Trứ bị chặn lại ở bên ngoài đau như vậy nhưng mới chỉ mở ba ngón thuốc tê vào Kỷ Vi không cảm thấy đau nữa, nhưng bụng dưới lại co thắt lần nữa. . .Bác sĩ bắt đầu làm theo trình bên trong bận rộn, khẩn trương làm việc. Lâm Trứ đứng bên ngoài kéo cổ áo, trán đổ mồ hôi, Lâm lão gia cũng chống gậy đi tới đi lui, lo lắng hỏi “Bác sĩ trong kia có đáng tin không đấy?”Tay Lâm Trứ đút vào túi quần, trả lời “Đáng tin ạ.”“Không có tiếng la hét, đây là sinh không đau sao?”Lâm Trứ xoa trán “Dạ đúng.”“Sao mà lâu vậy chứ?” Lâm lão gia rất sốt ruột, dán tai vào cửa xem có tiếng khóc trẻ con hay không, nhưng trước sau vẫn không nghe mắt Lâm Trứ cũng nhìn chằm chằm vào cửa, mồ hôi trên trán chảy dọc thấm vào cổ Trần cũng rất khẩn trương, nhưng vẫn bình tĩnh hơn một hai tiếng sau có tiếng khóc trẻ con truyền mình Lâm Trứ lung lay, Lâm lão gia nhanh chóng đỡ lấy anh, vẻ mặt vui sướng “Anh nghe chưa, là bé con của anh khóc đấy. . .”“Hơn hai tiếng rồi, Trứ Nhi à, anh làm ba rồi.”“Tôi lại có thêm hai đứa chắt trai nha. . . .” Vành mắt Lâm lão gia sáng mở ra. Bác sĩ lấy khẩu trang xuống, cười nói “Chúc mừng Lâm tổng, là hai vị thiên kim.”Lâm Trứ lại kéo cổ áo, vẻ mặt có chút hoảng loạn “Vợ tôi đâu rồi?”Bác sĩ vẫn mỉm cười “Tự anh vào xem nhé, cô ấy đang ngủ, tất cả đều khỏe mạnh.”“Cám ơn bác sĩ.” Lâm Trứ vượt qua bác sĩ, đi vào, thấy được người phụ nữ nhỏ đang nằm trên giường, đầu tóc ướt rượi, gương mặt vẫn hồng nhuận. Đầu ngón tay Lâm Trứ khẽ run, chạm vào chóp mũi cúi đầu kề sát mũi cô “Cám ơn em.”Lâm lão gia cũng chạy chóng chạy vào nhìn bé con, nét mặt vui sướng “Hai cô cháu gái, hai áo bông nhỏ nha.”Dì Trần mỉm cười “Là hai tình nhân nhỏ kiếp trước của Lâm Trứ. . . .”Lâm lão gia cũng lúc ban đêm, Weibo có hot search. Lâm Trứ có con lúc tuổi già, chúc mừng hai thiên kim Trứ tự mình đăng lên Trứ V Đều là của ảnh hình ảnhTấm hình đầu tiên là Kỷ Vi. Tấm thứ hai là hai cô bé con.“Ây da Lâm tổng nha, đẹp quá đi mất.”“Lần đầu tiên phát hiện ra Lâm Trứ cũng có chút kiêu ngạo nha.”“Là của anh của anh, tất cả đều là của anh đấy. . . .” Ngày thứ bảy tuần này, gia sư Lâm Đế mời tới dạy học đã đến nhà, là một sinh viên năm 2 của Đại học Kim Thành, người lịch sự, nhã nhặn, trên mặt đeo một cặp kính dày. Dì Trần ra đón tiếp người vào nhà, Kỷ Vi nằm bò trên bàn, nhắn tin wechat cho Lâm Trứ. Lâm Trứ trả lời rất ít, thế là Kỷ Vi một lần nhắn nhiều tin. Kỷ Vi 【 Anh đang đóng phim sao? 】 Kỷ Vi 【 Có phải đeo dây cáp không ạ? 】 Kỷ Vi 【 Em đang xem phim 《 Đại Kim 》 ,anh mặc đồ người Mông Cổ đúng là đẹp thật. 】 Lâm 【 Gia sư đã tới chưa? 】 Kỷ Vi 【 Đã tới….】 Dì Trần gọi Kỷ Vi một tiếng, Kỷ Vi đứng dậy, nhìn gia sư đến dạy mình, ngoan ngoãn gọi “Chào thầy ạ.” “Kỷ Vi đúng không? Tôi là Triệu Trình, em có thể gọi tôi là Trình ca.” Triệu Trình nhìn cô bé ngoan ngoãn đang đứng trước mặt thì có chút ngạc nhiên, trong nhà nam thần Lâm Trứ thế mà lại giấu một cô bé xinh đẹp như vậy…. Kỷ Vi đẹp, có thể nói đó là một nét đẹp có chút thần tiên, vùng sông nước Giang Nam đã nuôi dưỡng ra làn da này, trắng nõn hồng hào, mặt mày tinh tế, cái miệng nhỏ đo đỏ, quan trọng nhất là một mái tóc thẳng dài, đen nhánh, trông thật nổi bật. Nhịp tim của Triệu Trình bất chợt tăng nhanh, anh ta lấy sách vở ra, nói “Chúng ta bắt đầu đi.” “Dạ.” Kỷ Vi lại ngồi xuống tấm thảm, ngoan ngoãn nhìn Triệu Trình. Triệu Trình bị cô nhìn như vậy, hô hấp chợt trầm xuống, bắt đầu giảng bài cho cô. Quả thật Kỷ Vi có chút không tình nguyện, cô muốn Lâm Trứ dạy cho mình, nhưng cô vẫn biết không có khả năng đó, vậy chỉ có thể nhận sự dạy dỗ từ gia sư. Rốt cuộc là cô vẫn chưa thể theo kịp tốc độ học tập ở trường bên này. Rất nhanh, một tiết đã trôi qua, trong thời gian nghỉ giải lao, Kỷ Vi lấy điện thoại ra chơi, nhìn thấy trên weibo đăng một tin tức. “Liên hoan phim, danh sách thảm đỏ.” Một người ngôi sao nữ nào đó đang kéo cánh tay Lâm Trứ đi vào thảm đỏ. Kỷ Vi “……” Tức giận. Buổi tối, sau khi Triệu Trình kết thúc buổi học và về, Kỷ Vi ăn cơm xong lại cùng với Lâm Chấn xem TV, đột nhiên thầy Cao, giáo viên chủ nhiệm khối 10 lớp ba, nhắn một tin lên nhóm trò chuyện của lớp. Thầy Cao 【 Cùng phụ huynh hội ý một chút, tháng tư này đã đến kỳ phân ban, thứ hai tuần sau đến lớp điều phiếu nhé. 】 Kỷ Vi nhìn màn hình, trầm mặc một lát. Tâm tình có chút phiền muộn, ba mẹ cô đã qua đời, đến bà nội cũng không còn nữa. Cô cắn bánh quy, hỏi Lâm Chấn “Ông ơi, ông nói xem con nên học ban xã hội thì tốt hay ban tự nhiên thì tốt?” Lâm Chấn quay đầu, suy nghĩ rất nghiêm túc, nói “Con cảm thấy như thế nào? Con muốn làm cái gì thì học cái đó.” “Dạ.” Cô đứng dậy, tìm được số điện thoại của Lâm Trứ, đi ra cửa, ngồi xổm xuống bậc thang, nhìn ánh đèn trong viện, điện thoại rất nhanh được kết nối, giọng nói trầm thấp của Lâm Trứ vang lên, “Hửm?” “Em muốn chọn ban năm sau.” Kỷ Vi vừa nghe đến giọng của anh, tâm tình tốt hơn rất nhiều, ngữ điệu của cô cũng cao hơn một chút. “Ừa, tự em lựa chọn.” Lâm Trứ nói, giọng anh xuyên qua microphone có phần gợi cảm nhưng vẫn dễ nghe vô cùng, Kỷ Vi cắn môi dưới, nói “Em muốn chọn khoa văn.” “Có thể.” Kỷ Vi “Em phải làm diễn viên, sau đó tai tiếng đầy mình, giống như anh vậy đó.” Lâm Trứ “……” “Nhiều tai tiếng không phải là chuyện tốt.” “Anh cũng biết vậy nữa ạ? Vậy sao trên thảm đỏ anh lại còn kéo theo một người phụ nữ chứ?” Kỷ Vi cố ý hỏi, giọng hơi tức giận, Lâm Trứ không phản ứng, chỉ hỏi “Diễn viên là nghề phải tự bản thân mình thích, em thích sao?” Kỷ Vi “…….” Lâm “Hửm?” Kỷ Vi “Chỉ cần có thể giống như anh, em đều thích.” Nói xong mặt cô có chút đỏ lên, tiện đà cúp điện thoại. …… “Lâm lão sư, có thể bắt đầu rồi chứ?” Chuyên viên trang điểm đang cầm bút vẽ, đợi một lúc lâu mới hỏi. Đôi mắt Lâm Trứ nhàn nhạt liếc nhìn cô ấy một cái, chuyên viên trang điểm lập tức gật đầu, không nói nữa, tựa vào bàn trang điểm kế bên nhìn anh nói chuyện. Ở phía bên cửa, người đại diện Lệ Thần đang khoa tay múa chân. “Vẫn chưa xong sao?” Chuyên viên trang điểm lắc đầu “Vẫn chưa.” Lệ Thần lại nhìn Lâm Trứ, mặt mày anh lãnh đạm, khi thì nghe phía bên kia cô nhóc nói, khi thì hỏi đối phương thích sao? Lệ Thần xoay người đi ra ngoài, chạy tới chỗ đạo diễn nói xin lỗi. Đạo diễn nhìn vào phòng hóa trang, nhịn không được ghé sát vào Lệ Thần hỏi “Nghe mọi người bảo Lâm lão sư đang nói chuyện điện thoại với cô bé ở trong nhà?” “Cô bé đó sau này muốn làm diễn viên sao?” Đoàn phim nơi nơi đều có người nghe lén, bởi vì phải tham gia vào liên hoan phim nên các cảnh diễn của Lâm Trứ đã bị chất đầy, vừa mới xuống máy bay là phải chạy ngay đến đoàn làm phim, áo khoác cũng chưa kịp cởi thì di động đã vang lên, từ trước đến nay Lâm lão sư là người chuyên nghiệp, thế mà nay lại phá lệ chiếm dụng thời gian làm việc để nói chuyện điện thoại. Chẳng mấy chốc, những người đang chờ ở đoàn làm phim đều đã biết cuộc điện thoại này chính là của cô bé năm ngoái Lâm Trứ đem về nhà. Cô bé vừa lúc mười bảy tuổi, đang học lớp 10. Ai cũng chưa từng được thấy qua cô bé đó trông như thế nào. Những năm gần đây Lâm Trứ phải quay rất nhiều vai diễn, tất cả đều là người đứng đầu, người đứng đầu này ngoại trừ quyền thế, tự nhiên sẽ còn có tình yêu, dường như những diễn viên nữ đã từng diễn qua những phân cảnh tình cảm với anh đều sẽ yêu anh. Nhưng là, anh lại rất thanh tỉnh, ở phim anh có thể là một người dã tâm với quyền lực hoặc cũng có thể là một người có nửa điểm nhu tình dành cho diễn viên nữ đóng cùng. Một khi kết thúc cảnh quay, anh lập tức thoát ra khỏi nhân vật, khôi phục lại một bộ dạng lạnh nhạt. Ai cũng không thể nhìn thấu anh. Đã từng có người hỏi qua anh, liệu anh có vì ai đó trong phim mà động tâm không? Lâm Trứ nhẹ nhàng bâng quơ trả lời, “Không có.” Trong nháy mắt đã đánh nát bao nhiêu tâm tình của các nữ nghệ sĩ. Về sau lại có một chủ đề thảo luận trên tài khoản đại V ở weibo, 《 Sau này nam thần Lâm Trứ của chúng ta sẽ thua trong tay một người phụ nữ như thế nào? 》 Tài khoản đại V kia còn nói “Tôi là người đầu tiên khởi xướng ra chủ đề thảo luận này thật ra cũng có chút hưng phấn khó giấu….” Không đơn thuần chỉ có các fans tò mò về cuộc sống cá nhân của Lâm Trứ, ngay cả những người trong vòng giải trí đều cảm thấy hứng thú, đặc biệt hơn là Lâm Trứ cũng không có ý định che giấu cô bé bên người kia. Nhưng vẫn vướng mắc tuổi tác của cô bé. Nhiều nhất cũng chỉ có thể coi như là em gái của Lâm Trứ, bởi vì cô thật sự rất nhỏ. Tuy rằng tình yêu cũng không quan trọng cái gì tạo thành nhưng cô cũng là nhiều năm sau mới đến bên người anh, là người nữ ở gần Lâm Trứ nhất. Cho nên đến đạo diễn cũng tò mò. Lệ Thần cười một cái, nói “Phải không? Cô bé cũng không giống sẽ đi làm diễn viên.” “Ách, nếu diễn viên xuất thân từ Lâm gia, trong vòng này có biết bao nhiêu người muốn thu vào tay chứ?” Đạo diễn vừa nghe xong cũng cười rộ lên, lại là một ngôi sao đời thứ hai đây. “Nhưng mà Lâm lão sư đối với cô bé này cũng thật kiên nhẫn.” Đạo diễn lại lần nữa thổn thức, Lệ Thần gật đầu, không nhiều lời, Lâm Trứ đối với Kỷ Vi không thể nói là kiên nhẫn, mà phải là anh rất để bụng. Giống như bọn họ đã cách chân tướng thật gần lắm rồi, đã từ khiếp sợ biến thành chết lặng. Lại đợi một lúc nữa, phòng hóa tranh rốt cuộc cũng có thể làm việc bình thường, hơn nữa từ bên trong lại truyền đến thêm một tin bát quái. “Cô bé đó cứ tự nhiên mà cúp điện thoại của Lâm lão sư, chậc chậc, rất lớn mật nha.” Lệ Thần nghĩ thầm, ông đây cười vào chứ không thèm nói. Rất nhanh Lâm Trứ đã đổi một bộ trang phục mới, áo khoác màu lam, bên trong là áo sơ mi, quần đen, giày tây. Tự phụ, đẹp trai, khí chất từ một quý công tử toát lên không thiếu một thứ gì, mỗi động tác đưa tay nhấc chân đều mang lại khí thế, đó chính là khí thế bức người. Nữ chính Triệu Noãn Noãn mặc một bộ sườn xám màu lam nhạt, nhìn thấy anh lập tức hơi thở như ngưng lại, cô ta ở trong vòng nay lâu như thế rốt cuộc đến hôm nay cũng được đóng phim với anh. Lệ Thần tiến lên hỏi “Kỷ Vi làm sao vậy?” Lâm Trứ bắt tay với đạo diễn, tỏ vẻ xin lỗi, sau đó mới trả lời Lệ Thần, “Muốn chọn vào khoa văn, còn đang lưỡng lự.” Lệ thần cười “Cho nên muốn làm diễn viên sao?” Thần sắc Lâm Trứ nhàn nhạt, “Nhìn qua thì có vẻ không phải đặc biệt thích, chỉ thuận miệng nói mà thôi.” Đạo diễn vừa lúc nghe được cũng tự nhiên gia nhập vào nói chuyện phiếm, ông nói con gái nhà ông chọn ban khoa học tự nhiên, kết quả mỗi ngày lại tự nhốt mình trong phòng làm bài, làm cho cả người con bé từ trên xuống dưới đều hôi, một chút cũng không giống con gái, ông còn nói với Lâm Trứ, “Con gái thì vẫn nên học văn hóa nghệ thuật là tốt nhất.” Lâm Trứ gật đầu “Ừ.” Ba người cứ trò chuyện câu có câu không với nhau, sau mới bắt đầu vào công việc. …… Lâm gia ở Kim Thành. Kỷ Vi nhận được tin nhắn wechat của Lâm Trứ. Lâm 【 Chọn vào khoa văn cũng tốt. 】 Kỷ Vi 【 Anh không phản đối em làm diễn viên ạ? 】 Lâm 【 Em muốn làm thì anh sẽ giúp em bạo hồng. 】 Kỷ Vi “Ách….” Cô muốn làm chính là do anh cũng làm diễn viên cơ mà. Buổi sáng chủ nhật, gia sư Triệu Trình chỉ dạy một buổi sáng, buổi chiều Kỷ Vi bị Liêu Mân kéo đi chơi, dì Trần biết được Kỷ Vi đi chơi với bạn học thì rất vui, vội vàng đưa hai hộp bánh trứng tart cho Kỷ Vi, kêu cô mời bạn học cùng ăn, Kỷ Vi dạ’ một tiếng, cầm balo, xách theo bọc nhỏ đi ra cửa. Chú Lưu chở Kỷ Vi đến trung tâm thương mại thành phố, đưa cho Kỷ Vi một tấm thẻ, thêm một tấm thẻ giao thông, nói “Con đi dạo cửa hàng thì mua cho mình một ít đồ dùng, trực tiếp ký tên Lâm Trứ là được.” “Dạ” Kỷ Vi nhận lấy, nhét chúng vào balo, chú Lưu lại nói tiếp “Chú đậu xe ở tầng hầm thứ nhất, khi nào về thì gọi cho chú.” “Dạ con biết rồi chú Lưu.” Kỷ Vi cười ngọt ngào với lão Lưu, ông xua tay, cô xoay người đi vào trung tâm thương mại, vừa mới vào đã thấy bên cạnh Liêu Mân còn có mấy bạn cùng lúc, trong số đó có Triệu Cận Sinh và Chu Mục, Triệu Cẩn Sinh lớn lên rất đẹp trai, ngày thường đã quen nhìn cậu mặc đồng phục, hôm nay ngẫu nhiên thấy cậu mang thường phục lại có phần nhận không ra. Kỷ Vi liền nhìn cậu nhiều một chút, Triệu Cẩn Sinh bị cô nhìn như thế mặt lại càng đỏ hơn, tay đặt trên vai Chu Mục, lén lút nhìn lại Kỷ Vi. Kỷ Vi mặc một chiếc váy mày lam thắt eo, chân dài trắng nõn lộ ra, bộ dạng này, khí chất này đặc biệt hấp dẫn người khác, những người đi vào trung tâm thương mại không khỏi quay đầu nhìn cô một cái. Liêu Mân tiến lên ôm lấy Kỷ Vi, tấm tắc khen ngợi “Cô bé dễ thương không mặc đồng phục thật đúng là đại mỹ nhân.” Kỷ Vi đưa một bàn tay lấy ra bánh trứng tart đưa cho nhóm người, nói “Dì của mình làm, vẫn còn nóng, các cậu muốn ăn không?” “Ăn ăn ăn.” Đại biểu môn thể dục bước lên nhận lấy, Liêu Mân kéo tay Kỷ Vi, vài người vừa đi vừa ăn, bọn họ dự định đến KTV để hát, lúc Kỷ Vi còn ở trấn nhỏ cũng đã từng đi nên không mấy xa lạ, lên tầng sáu, Liêu Mân và Chu Mục lấy điện thoại ra để đặt phòng, Kỷ Vi ngồi ở một bên, ngó trái ngó phải. KTV ở chỗ này thật lớn, còn đẹp nữa. Chỗ này gọi là KTV Hải Dương, trên tường đều là màu xanh, vẽ trên đó là những con cá đốm, còn có vài con cá heo. Theo tới đây còn có ba bạn học nữ nữa, nhưng ba bạn này không thân lắm với Kỷ Vi và Liêu Mân, bọn họ lén lúc nhìn sang đánh giá Kỷ Vi. Chỉ chốc lát sau Liêu Mân cũng tới. Vừa đi vào trước cửa đã nói với mọi người là muốn chụp ảnh tập thể. Kỷ Vi sửng sốt, Liêu Mân kéo Kỷ Vi đến kế bên mình, bên cạnh cô chính là Triệu Cận Sinh, một đám người nhìn vào máy ảnh, tách tách’ một tiếng, một bức ảnh được chụp lại. Liêu Mân nắm lấy tay Kỷ Vi “Cậu cũng đăng lên vòng bạn bè đi, mình thấy cậu cũng chưa từng đăng lên vòng bạn bè cái gì.” Kỷ Vi “Ừ, được.” Cô chọn vào vòng bạn bè, lấy ảnh vừa chụp đăng lên, ghi kèm theo hai chứ “Tụ họp”, đính thêm một icon tươi cười. Sau khi rời khỏi, Liêu Mân bắt lấy tay Kỷ Vi, “Mình mới vừa nhìn thấy Lâm Đế…cho cậu một like?” Lâm Đế…em trai của Lâm Trứ, là một diễn viên, đồng thời cũng là một ảnh đế trẻ tuổi. Giới thiệu Tác giả Bán Tiệt Bạch Thái Edit Sym Bìa Sym Raw/Convert Mễ Trùng Wikidich, lupan_lan93 TTV Văn án Năm 16 tuổi, cô đến bên anh, anh bận nhiều việc…xử lý nội vụ công ty, vội vàng đi đóng phim, nhưng vẫn không quên kiểm tra bài tập của cô. Một người mạnh miệng như cô bày ra vẻ mặt đầy nước mắt, lôi kéo hỏi anh “Anh làm anh hùng tái thế của em được không?” Anh lau đi nước mắt của cô, nói “Được.” Năm 19 tuổi, cô thi đại học, anh tự mình bay từ nước ngoài về, đêm đó, giới truyền thông tò mò tại sao Lâm ảnh đế không tham dự, ngày hôm sau liền có truyền thông chụp được, anh xách theo một chiếc valy màu hồng, đưa cô gái của anh đến trường đại học, gây ra bùng nổ tin tức. Năm cô 20 tuổi, trong nhà buộc anh kết hôn, anh nói phải chiếu cố cô cho tốt, vì thế từ chối rất nhiều thiên kim hào môn. Năm cô 23 tuổi, tốt nghiệp đại học, anh dưỡng cô thành cô dâu của mình, anh là nam thần của vô số người nhưng lại là chồng của một mình cô.

tiểu tiên nữ của lâm ảnh đế